Xuyên Nhanh: 108 Cách Tẩy Trắng Cho Tra Nữ

Chương 13: Tất cả đều là học từ cô mà ra

Trong văn phòng đột nhiên vang lên một giọng nói khác, hai người cùng nhìn về phía đó, liền thấy Vinh Thần đang đứng ở cửa, không biết cậu đã đến bao lâu, cũng không biết đã nghe được bao nhiêu.

"A Thần, chuyện công ty con đừng xen vào," Ông Vinh nghiêm mặt nói: "Con còn nhỏ, nhiệm vụ bây giờ của con là học hành cho tốt ở trường."

"Con cũng muốn đến công ty giúp."

Vinh Thần nhìn ông Vinh rất kiên định: "Bố, con đi theo anh, sẽ không gây ra chuyện gì đâu."

"Anh con bây giờ không có thời gian dẫn con theo đâu."

Vinh Thần khẩn thiết nhìn Vinh Phong.

Thế nhưng Vinh Phong vốn luôn yêu thương Vinh Thần, lần này lại không gật đầu, ngược lại rất kiên quyết từ chối cậu: "Không được, em không thể tham gia vào."

"Tại sao?"

"Không được là không được."

Vinh Thần rất không cam tâm: "Em đúng là không hiểu nhiều về chuyện kinh doanh, nhưng em biết xã giao, anh dẫn em theo đi, em đảm bảo sẽ dỗ cho đối tác vui vẻ."

"Không phải vì lý do này."

"Vậy thì tại sao?"

"Tiểu Phong." Ông Vinh nhìn bộ dạng không đạt được mục đích không bỏ qua của Vinh Thần, liền gọi một tiếng: "Con đưa A Thần đến chỗ con, giải thích rõ ràng cho nó."

Vinh Phong ngẩn ra, nhìn ông Vinh, thấy ông gật đầu, mới bất đắc dĩ kéo Vinh Thần đến văn phòng của mình.

"Anh..."

"Haiz... A Thần, không cho em vào công ty lúc này là vì muốn tốt cho em thôi."

Vinh Phong vỗ nhẹ vai Vinh Thần: "Không phải không tin em, cũng không phải không muốn dẫn em theo, mà là tình hình bây giờ đã khác xưa. Dẫn em ra ngoài không chỉ khiến em phải chịu ấm ức, phải tươi cười giả lả, mà còn dễ dính vào chuyện."

Vinh Thần nhìn Vinh Phong đầy khó hiểu.

Vinh Phong đành cười khổ: "Vinh thị phát triển đến ngày hôm nay, khó tránh khỏi có những chỗ không sạch sẽ. Nếu Vinh thị phá sản, một số chuyện trước đây rất dễ bị lật lại tính sổ. Em không tham gia vào, đến lúc đó tính lên đầu anh và bố, em sẽ không sao cả."

Chỗ không sạch sẽ...

Sắc mặt Vinh Thần hơi thay đổi: "Chỗ không sạch sẽ... Ý anh là..."

Không đợi Vinh Phong nói, Vinh Thần liền nói với vẻ hơi phấn khích: "Vinh thị không sạch sẽ, chỉ sợ Kiều thị cũng chẳng sạch sẽ đến đâu nhỉ?"

"Điểm yếu của Kiều thị không dễ nắm bắt."

"Vậy tức là đúng là có."

Ngón tay Vinh Thần từ từ siết chặt, liếc nhìn Vinh Phong với vẻ u uất hiện rõ trên mặt, im lặng hai giây rồi đưa ra quyết định: "Em biết có một người có thể lấy được một số bằng chứng của Kiều thị, anh ấy nhất định sẽ đưa cho em."

"A Thần, đừng làm bừa!"

"Không làm bừa, nhưng em có một điều kiện, anh phải cho em tham gia vào công việc của tập đoàn. Em không thể trơ mắt nhìn bao nhiêu chuyện xảy ra, chỉ để anh và bố gánh vác được."

Ánh mắt Vinh Thần trầm xuống nhìn chằm chằm Vinh Phong.

"A Thần!"

Hai anh em đứng trong văn phòng mắt lớn trừng mắt nhỏ, ai cũng không chịu thua.

Mấy phút sau, Vinh Thần lại nói: "Anh không dẫn em theo, vậy em tự mình làm. Em đến tận cửa tìm mấy đối tác trước đây, tìm từng người một, em không tin..."

"Hồ đồ!" Vinh Phong nhìn Vinh Thần với vẻ mặt đau đầu: "Lúc này em cứng đầu cái gì chứ!"

Vinh Thần không lên tiếng, chỉ có đáy mắt lóe lên sự tự trách sâu sắc, lặng lẽ cúi đầu xuống.

Thấy cậu ra vẻ như vậy, Vinh Phong cũng không tiện khuyên nữa, đành gật đầu đồng ý: "Đợi em lấy được bằng chứng của Kiều thị rồi hẵng nói, nếu có ích, anh sẽ dẫn em đi cùng."

"Chắc chắn sẽ có ích."

Vinh Thần mím môi, sau khi xác nhận lại mấy lần rằng Vinh Phong không lừa mình, cậu mới quay người rời đi. Vừa ra khỏi cổng lớn của Vinh thị, cậu liền gọi một cuộc điện thoại.

Kiều Cẩm Hoan, đừng trách tôi.

Là chị ra tay trước!

Là chị không nể nang chút tình cảm nào, muốn ép chết nhà chúng tôi!

Là chị sai trước, là chị lừa tôi trước, tôi dành cho chị tấm chân tình, chị lại tính kế tôi đủ đường, đến bây giờ chúng ta đều không còn đường lui.

Cho nên... đừng trách tôi, tất cả đều là học từ chị mà ra.