Suy nghĩ một lát, Hứa Vân Thanh có chút kinh ngạc ngẩng đầu, bắt được mùi hương giống hệt từ trên bếp lò.
Tình tiết lão hoàng đế đưa thuốc cho nhân vật chính thụ có ghi trong truyện, sau khi cưỡng đoạt tướng quân, ông ta lại cảm thấy thân nam nhi của tướng quân không mềm mại quyến rũ như nữ tử, thế là đặc biệt tìm phương thuốc làm da dẻ mịn màng, cơ thể mềm mại, sắc thành thang thuốc cho nhân vật chính uống.
Hứa Vân Thanh không còn lời nào để nói với tình tiết đầy điểm đáng chửi bậy này, nhưng khi tự mình trải qua mới phát hiện sự quỷ dị của sự việc.
Thì ra lão hoàng đế này cho nhân vật chính thụ uống ma túy.
Vậy sau này trong cốt truyện, mỗi lần nhân vật chính thụ chiều theo, có phải đều là vì lên cơn nghiện không.
Nghĩ kỹ lại thấy kinh khủng.
Hình như từ truyện người lớn đột nhiên nhảy sang kênh pháp luật.
Cả hậu cung toàn là trùm ma túy, Hứa Vân Thanh thân ở trong cung sâu, thoáng chốc lại ngỡ mình lạc vào Tam Giác Vàng.
Hứa Vân Thanh thật sự rất muốn báo cảnh sát.
Cậu nhìn ba bát thuốc độc trước mặt, hít sâu một hơi, vẫn bước ra ngoài.
"Đây là Đảng sâm, ích khí bổ huyết."
"Đây là Hoàng kỳ, bổ khí thăng dương."
"Đây là Cam thảo, trung hòa sinh tân."
"Đây là..."
Trong An Khánh Cung đốt đàn hương trắng an thần quanh năm. Hứa Vân Thanh bưng bát thuốc đi qua lư hương, đưa chén thuốc đen sì cho nhân vật chính thụ tức tướng quân. Sau đó trơ mắt nhìn hắn ta uống cạn xong thì vết thương nhanh chóng cầm máu, miệng vết thương cũng dần không còn vẻ đáng sợ như vừa rồi.
Hứa Vân Thanh: "..."
Bốn chữ "phép màu y học" này, cậu đã nói đến mệt rồi.
Thực ra Hứa Vân Thanh dựa theo sách thuốc điều chế ra cũng chỉ là thuốc giảm đau thông thường cộng thêm thuốc bổ máu, nhưng lúc cứu chữa nhân vật chính luôn mang đến cho cậu bất ngờ, Hứa Vân Thanh nghi ngờ là cốt truyện đã ban cho chúng hiệu quả nghịch thiên như vậy.
Hứa Vân Thanh cất bát thuốc cũ đi, lại đưa qua một bát thuốc mới.
Bát thuốc này khác với bát trước, tổng thể màu đỏ sẫm, tỏa ra mùi hương quỷ dị.
Tướng quân cầm bát thuốc, định uống một hơi cạn sạch.
Hứa Vân Thanh lại lại lôi ra một cái bát thuốc từ hòm thuốc.
Tướng quân: "?"
Hứa Vân Thanh lại lại lại lôi ra một cái bát thuốc từ hòm thuốc.
[Nhận được đạo cụ: Bát thuốc *3]
Ba bát thuốc bắc lớn đầy ắp đặt trước mặt tướng quân, tướng quân hít một hơi khí lạnh.
Tướng quân chuẩn bị tâm lý, nâng bát thuốc đầu tiên lên, định uống.
"Nương nương." Hứa Vân Thanh đột nhiên gọi một tiếng.
Tướng quân nghi ngờ nhìn cậu.