Xuyên Thành Em Trai Của Nam Chính Trong Truyện Ngược

Chương 5

"...Không cần."

Giọng Lê Ngu yếu ớt vang lên. Cậu tựa vào đầu giường thở hắt ra một hơi dài. Khuôn mặt tái nhợt, vẻ tiều tụy hiện rõ khiến trông cậu càng thêm yếu đuối, lại mang theo nét đẹp mong manh như bệnh mỹ nhân.

Dù nhìn có vẻ mệt mỏi, nhưng trong đáy mắt Lê Ngu lại ánh lên sự sắc bén, khiến người ta không thể xem thường.

Thiếu niên bên cạnh có phần bối rối. Trước đây em trai mình có ánh mắt như vậy sao? Nghĩ đến sự kiện năm ấy, anh ta chợt nhớ ra, từ sau chuyện đó thì giữa hai anh em họ gần như không còn giao lưu gì nhiều.

"Tôi nghĩ nên kiểm tra cho chắc."

Tô Mẫn Ngạn bình tĩnh nói, mượn thân phận bác sĩ để thuận tiện đánh giá kỹ càng.

"Tôi nhớ ra rồi. Có lẽ khi mới tỉnh dậy, đầu óc tôi chưa hoàn toàn tỉnh táo."

Lê Ngu day day huyệt thái dương, cảm nhận mạch vẫn còn giật thình thịch.

Không chỉ vì đau đầu mà còn bởi vì cậu đã ý thức được hoàn cảnh hiện tại.

Theo lời của cô em gái tổng tài từng nói thì rõ ràng cậu đã xuyên sách, và còn xuyên đúng vào cuốn tiểu thuyết cô ấy đề cử hôm trước!

Cuốn tiểu thuyết này vốn chẳng phải loại cậu yêu thích. Đây là một quyển điển hình của dòng truyện ngược luyến, một thụ nhiều công, đầy rẫy tra công, bạch liên hoa cùng hàng tá nhân vật khiến người ta ngán ngẩm. Cốt truyện thì toàn những tình tiết cẩu huyết phi lý, liên tục thử thách giới hạn chịu đựng của cậu. Nhân vật cứ đến thời khắc quan trọng thì lại rớt IQ, chưa kể khiến cậu không thể chịu nổi chính là việc tổng tài trong truyện mỗi ngày chỉ lo yêu đương, chẳng thèm quan tâm chuyện công việc, còn thư ký thì dễ chịu đến mức phi lý.

Mà cậu là một tổng tài thư ký chính hiệu, mỗi ngày tăng ca đến mệt rã rời biến thành nô ɭệ tư bản, bản thân còn là người kế nhiệm mà chủ tịch chuyên môn bồi dưỡng, cũng chính là tổng tài tương lai, nghe vậy chỉ cảm thấy nực cười.

Em gái của tổng tài thích đọc đam mỹ thì cậu cũng không có ý kiến. Nhưng loại truyện cẩu huyết nặng mùi này rõ ràng sẽ hủy hoại tâm hồn lẫn thể xác khỏe mạnh của một thanh thiếu niên đang trưởng thành. Nên Lê Ngu lạnh nhạt tịch thu luôn quyển sách đó.

Nếu hỏi tại sao cậu biết cốt truyện?

Là vì khi bị cậu thu sách thì cô em gái nhỏ kia đã tức giận kháng nghị, cố tình kể lể hết nội dung từ đầu đến cuối, còn cố gắng giải thích những điểm "logic" khó hiểu trong truyện. Khi ấy Lê Ngu chỉ đẩy nhẹ cặp kính gọng vàng trên sống mũi, lạnh nhạt đóng quyển sách lại rồi bỏ vào két sắt.

Lê Ngu buông tay, vẻ mặt vô cảm ngồi trên giường. Nghĩ lại, cậu thấy lẽ ra mình nên thiêu luôn cuốn sách. Nếu vậy chắc hiện tại đã không xuyên thành một nhân vật trùng tên trùng họ trong chính cái tiểu thuyết đó.