Trốn Thoát Bốn Nhân Vật Phản Diện

Chương 1

“Mời hành khách đi thành phố A chuyến 14:10 đến khu vực kiểm vé lên xe.”

“Mời hành khách đi thành phố A chuyến 14:10 đến khu vực kiểm vé lên xe.”

Loa phát thanh lặp lại thông báo hai lần. Đám đông di chuyển về một hướng, tất cả đều đi về phía cổng kiểm vé để chuẩn bị lên xe.

Giữa khung cảnh ồn ào náo nhiệt đó, không một ai chú ý đến một cô gái trẻ đang ngồi lặng lẽ trong phòng chờ.

Cô đeo chiếc khẩu trang to màu đen, che gần hết khuôn mặt, chỉ để lộ đôi mắt với hàng mi dày đang khẽ rung.

Cô gái ăn mặc rất đỗi bình thường: áo thun trắng tay ngắn và quần jean xanh nhạt có vài vết rách, khoác ngoài một chiếc áo gió không kéo khóa, để lộ phần cổ trắng ngần, thon thả. Khi cô cúi đầu nhìn điện thoại, người khác không thể thấy rõ mặt, chỉ thoáng thấy một mảng da nhỏ trắng nõn.

Cố Nghênh Tranh đã nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại suốt hai mươi phút, nhưng thực tế, cô không đọc vào đầu được chữ nào.

Dù đang cúi đầu, đôi mắt xinh đẹp kia lại hơi ngước lên, cảnh giác quan sát kỹ lưỡng mọi người xung quanh.

Mọi thứ trông có vẻ hết sức bình thường, nhưng Cố Nghênh Tranh để ý thấy ở mấy cửa ra vào nhà ga đều có vài người đàn ông cao lớn đang đứng. Họ dường như chỉ đang tùy ý đứng tán gẫu, nhưng ánh mắt lại không ngừng quét nhìn khắp nơi.

Đó là người được Giang Doanh Vãn phái tới bắt cô. Hành tung của cô đã bị lộ, có lẽ không bao lâu nữa, Giang Doanh Vãn sẽ đích thân đến đây.

Cô phải nghĩ cách cắt đuôi những người này.

Ban đầu cô định bắt xe rời đi, nhưng xem ra bây giờ không thể đi xe được nữa. Lúc này, chỉ cần rời khỏi nhà ga này là được.

[Phía sau bên trái ngươi có hai người, cổng soát vé có bốn người, mỗi cửa ra vào nhà ga có ba người, còn có người ở bên ngoài chưa vào.]

Hệ thống nói đến đây, giọng nói ngừng lại một chút, thoáng chút hả hê.

[Để bắt cô, cô ấy đúng là chịu chơi thật đấy.]

Cố Nghênh Tranh khẽ liếʍ răng nanh, giọng cô dịu dàng dễ nghe: “Cậu không nói thì tôi cũng biết cậu không phải người câm.”

Thật không ngờ, Giang Doanh Vãn lại cử nhiều người đến bắt cô như vậy, thật sự xem cô là nhân vật nguy hiểm cỡ nào chứ?

Cố Nghênh Tranh đột nhiên bị đặt vào tình thế bị vây bắt, tiến không được lùi cũng không xong, chỉ đành xem xét tình hình rồi hành động.

Cô chỉ là cô gái bé nhỏ tay trói gà còn không chặt, làm sao đấu lại đám vệ sĩ kia? Đối đầu trực diện chắc chắn không ổn.

Còn việc dùng mưu trí để thắng thì dường như quá mạo hiểm, một mình cô thì mục tiêu quá rõ ràng.

Đều tại cái hệ thống rác rưởi này.

Editor: mấy ní đọc bộ nì nhớ là Tranh Tranh chỉ đang diễn thui nha chứ mẻ cũm tẻn tẻn á.