Lúc mới chia tay tràn đầy nhớ nhung đau khổ, vừa khóc vừa nói.
Sau này dần quen với sự lạnh lùng, lặp lại một cách máy móc.
Bây giờ lại trở về như ban đầu.
Người lái xe nhìn qua gương chiếu hậu trong xe, chàng trai trẻ người Hoa, đẹp trai mà yếu đuối, nắm chặt điện thoại nói thứ ngôn ngữ anh ta không hiểu, trên má đầy những vệt nước mắt ướŧ áŧ.
"Anh, em..." Cổ họng Đào Nhiên nghẹn ứ khó chịu, mấy chữ "ung thư dạ dày giai đoạn cuối" như mấy viên gạch, khít khao mắc kẹt trong miệng.
Không chỉ giai đoạn cuối, mà tệ hơn là đã di căn nhiều nơi.
Đào Nhiên cảm nhận rõ cơ thể đang suy yếu nhanh chóng.
Khả năng cậu chết là rất cao, cậu chết rồi thì Chương Tranh sẽ làm sao?
Dù có thể tạo ra kỳ tích thì trong vài năm tới cậu cũng sẽ kéo theo Chương Tranh.
Cậu phải hóa trị trước, hóa trị có hiệu quả mới có thể phẫu thuật, tóc sẽ rụng hết, gầy trơ xương, thậm chí có thể trong một thời gian không tự chủ được việc đại tiểu tiện.
Trở nên xấu xí bẩn thỉu, trở thành một hố đen năng lượng tiêu cực.
Đào Nhiên biết Chương Tranh sẽ không ghét bỏ, dù Chương Tranh rất sạch sẽ nhưng đối với Chương Tranh cậu nhất định là đặc biệt.
Chương Tranh sẽ cam tâm tình nguyện để cậu trở thành gánh nặng.
Nhưng sao cậu nỡ.
Nhưng cậu chỉ có một mình Chương Tranh.
"Anh, em..."
"Đào Nhiên, anh chuẩn bị kết hôn rồi."
"Thưa tiên sinh, anh có cần giúp đỡ gì không ạ?" Trong quá trình máy bay bay, tiếp viên hàng không đi đến trước mặt Đào Nhiên, lịch sự hỏi han, lộ vẻ lo lắng.
Thực sự là trạng thái của Đào Nhiên quá kỳ lạ.
Ngồi thẳng lưng, thần kinh bất ổn lặp đi lặp lại việc vuốt điện thoại, nước mắt tuôn rơi.
Có thể thấy rõ sự căng thẳng tinh thần, căng thẳng đến mức dường như bất cứ lúc nào cũng có thể đứt gãy.
Đào Nhiên ngước mắt, sắc mặt trắng bệch, trong mắt lại đầy tơ máu.
Miệng cậu mấp máy, cơn ù tai đột ngột ập đến.
Đào Nhiên không nghe rõ mình đã nói gì với tiếp viên hàng không, có lẽ cậu chỉ lắc đầu.
Một lát sau, tiếp viên hàng không mang đến cho cậu một cốc nước ấm.
Đối tượng kết hôn của Chương Tranh tên là Lý Yên Nhiên.
Là con gái một được cưng chiều của một gia đình giàu có, tài sản gia đình tuy không bằng nhà họ Chương nhưng trong giới doanh nhân khác cũng thuộc hàng xuất chúng.
Môn đăng hộ đối.
Một nữ doanh nhân xuất sắc, một trong những tiến sĩ tài chính trẻ tuổi nhất của MIT, mỗi năm quyên góp hàng trăm triệu tệ cho trẻ em nghèo vùng núi và cứu trợ y tế vùng núi, có tầm nhìn sắc bén trong đổi mới và khởi nghiệp, vực dậy những ngành nghề cũ của gia đình, tương lai xán lạn vô cùng.
Sức khỏe tốt, yêu thích các hoạt động thể thao, đọc rộng hiểu nhiều, trưởng thành xinh đẹp.