Trọng Sinh Mạt Thế: Vợ Yêu Của Quân Trưởng Bá Đạo

Chương 16

Buổi chiều, Hạ Mạt tự mình lái xe đi siêu thị một chuyến. Cô mua một cái bồn tắm, mấy cái nồi lớn nhỏ khác nhau, mua thêm vài cái bếp lò và bếp ga, rồi mua một đống quần áo – mua toàn đồ thể thao cho bản thân, anh hai và ba mẹ. Sau đó, cô còn đến cửa hàng trẻ em mua túi đồ chuẩn bị sinh và quần áo cho em bé.

Về nhà, cô lại chạy lên sân thượng, đổ hơn nửa bể nước suối vào bể chứa nước trên mái nhà. Nước nhà họ dùng là nước máy chảy vào bể chứa trước, rồi qua hệ thống lọc mới vào trong nhà. Cô không biết nước suối qua hệ thống lọc còn hiệu quả như cũ không, nhưng chắc chắn sẽ không tệ hơn nước máy thông thường.

Chạy một buổi trưa đã khiến cô mệt lử. Xem ra cơ thể mình thật sự quá yếu. Hạ Mạt tự nhủ, từ ngày mai phải rèn luyện tử tế mới được. Đương nhiên, vận động mạnh chắc chắn là không được, dù con trai có khỏe mạnh thế nào, cô cũng đang mang thai, không thể chỉ lo cho mình mà mặc kệ con.

Ngay hôm sau, trời còn chưa sáng, Hạ Mạt đã kéo cả gia đình, cả dì giúp việc ra ngoài tập thể dục buổi sáng.

Hạ Thần Vũ biết em gái chuẩn bị cho tận thế nên đương nhiên không phản đối. Vợ chồng Hạ Tân thì thấy Hạ Mạt có hơi liều lĩnh, ra ngoài tập thể dục buổi sáng thế này lỡ ảnh hưởng đến đứa bé thì sao? Nhưng họ lại không nỡ nói nặng lời với Hạ Mạt, nên chỉ đành ngoan ngoãn đi theo sát, sợ cô có gì sơ suất.

Dì Năm vốn không cần ra ngoài, dì mỗi ngày bận rộn nấu nướng, lấy đâu thời gian tập thể dục buổi sáng. Nhưng Hạ Mạt nói dì cũng là người nhà mình, ba mẹ đều đi, dì không đi là không coi nhà ta là người một nhà rồi.

Thế là dì Năm cũng ngoan ngoãn đi theo. Dì Năm đã ở nhà họ Hạ 23 năm, phụ giúp bà Tô Hân một tay nuôi nấng hai anh em Hạ Mạt khôn lớn, dì coi mỗi người trong nhà họ Hạ như người thân.

Tập thể dục buổi sáng xong, ai làm việc nấy. Hạ Mạt cũng lái xe về vùng nông thôn, cô muốn thu thập thêm gia cầm, lương thực và cả hạt giống.

Những ngày tiếp theo, Hạ Mạt đều chạy đến vùng nông thôn gần đó, cứ ra khỏi cửa là đi cả ngày. Rồi nửa đêm, vô số xe tải chở vật tư cô thu thập được về tầng hầm của nhà. Đợi xe tải đi rồi, cô lại lén chuyển hết những thứ đó vào không gian.

Lương thực đều được xếp gọn gàng ngăn nắp, cô dùng hàng rào quây một mảnh đất lại để nuôi các loại gia cầm. Hạt giống cô cũng gieo trồng không ít: trái cây, rau củ, ngũ cốc, miễn là ăn được cô đều trồng.

Mấy ngày nay cô đều tự mình đun một nồi nước sôi trong không gian để ngâm tắm. Từ chỗ lúc bắt đầu ngâm tắm trong bồn có rất nhiều cặn bẩn, đến giờ đã thải ra rất ít.

Tiểu Đề - đó là cái tên Hạ Mạt đặt cho cây bồ đề vì thấy gọi cả tên phiền phức quá, Tiểu Đề cũng không phản đối – nói rằng tạp chất trong cơ thể cô đã được thải sạch.

Cô tự cảm thấy cơ thể khỏe hơn rõ rệt, ngay cả người nhà trông cũng có vẻ hồng hào, rạng rỡ hơn. Thế là Hạ Mạt thuyết phục Hạ Thần Vũ cho dừng nước máy trong nhà, bể chứa nước chỉ chứa toàn nước suối của cô.

Như vậy cả nhà ăn uống đều dùng nước suối, thay đổi trên người sẽ càng rõ ràng hơn, mà cô cũng không cần ngày nào cũng vào không gian đun nước.

Trong không gian, hạt giống gieo trồng đều bắt đầu nảy mầm, đám động vật đều béo lên một vòng, gà vịt đẻ không ít trứng. Những quả trứng đó cô không thu hết, mà để lại một ít cho gà mái, vịt mái tự ấp, như vậy sau này họ mới có gà vịt ăn không hết.

Thoáng cái đã về nhà được mười ngày. Còn mười lăm ngày nữa là đến lúc thiên thạch rơi xuống. Hạ Mạt bắt đầu trở nên bất an.

Một hôm sáng sớm, Hạ Thần Vũ đột nhiên nói muốn đi thành phố A một chuyến, còn rủ Hạ Mạt đi cùng, coi như để cô khuây khỏa, bớt căng thẳng. Hạ Mạt cũng thấy có việc gì đó làm sẽ không suy nghĩ lung tung nữa, nên đồng ý ngay.

Thế là hai anh em lại lên máy bay đi thành phố A. Hai tiếng sau, họ đã đến thành phố A, ở tại khách sạn Đông Thành.