"Vậy thì chúng ta chia ra ngồi vài chiếc xe bay, đi một vòng để nắm sơ qua kế hoạch ban đầu và tiến độ công trình hiện tại. Tiến sĩ Asa, mời cậu đi cùng tôi." Will vẫy tay ra hiệu cho Asa đi theo mình, nhưng lại nhận ra cậu chỉ đứng ngây người, không có phản ứng gì. Thấy vậy, Will định đưa tay vỗ nhẹ lên vai Asa.
Tuy nhiên, có lẽ vì hành động hơi mạnh bạo hoặc do ý định chạm vào Asa, Ares lập tức phản ứng. Chỉ thấy cánh tay của robot nhanh như chớp vươn ra chặn Will lại, sau đó nhẹ nhàng xoay cổ tay một cái khiến Will đau đến mức khụy xuống, nửa quỳ trên mặt đất.
"Á!" Will ngơ ngác, hoàn toàn không ngờ tới tình huống trước mắt. Ngẩng đầu lên, anh bắt gặp ánh mắt đầy vẻ chế giễu của Barron, người đồng đội chẳng hề tỏ ra chút thương cảm nào.
"Tiếp cận chủ nhân Asa quá gần, thực thi hành động ngăn chặn." Giọng nói điện tử lạnh lùng, vô cảm của Ares vang lên: "Ý định tiếp cận không rõ ràng, khuôn mặt đã được thêm vào danh sách cảnh báo."
Những người xung quanh vốn đang còn sốc trước "sự cố robot tấn công", nghe vậy lập tức không nhịn được mà bật cười. Mới gặp lần đầu đã bị liệt vào danh sách đen, đây đúng là một "thành tựu" không dễ đạt được.
"À, xin lỗi, xin lỗi." Lúc này Asa mới hoàn hồn, vội vàng bước tới đỡ Will dậy. Nhưng đôi tay mảnh khảnh, trắng trẻo của cậu, khi đặt cạnh thân hình to lớn, vạm vỡ của Will, trông có vẻ chẳng giúp được gì nhiều.
"Ares, hủy trạng thái cảnh báo." Asa nhanh chóng ra lệnh, hy vọng cảnh tượng xấu hổ này sẽ không lặp lại trong tương lai.
"Robot của cậu đúng là tận tụy thật đấy." Barron cười nói bông đùa: "Nhưng căn cứ cũng sẽ hết sức đảm bảo an toàn cho cậu. Nào, mời cậu qua bên này."
Barron ra hiệu cho Asa bước lên chiếc xe bay gần nhất và sắp xếp cậu ngồi vào ghế phụ. Trong không gian chật hẹp, chỉ có một Alpha và một Omega, cộng thêm mùi tin tức tố nhàn nhạt, thoang thoảng hương linh lan từ Asa, khiến Barron, một người hiếm khi mất bình tĩnh, cũng bất giác đổ mồ hôi tay.
Bình tĩnh nào, mình là một quân nhân đã từng đối mặt với bao nhiêu tình huống lớn nhỏ, là Chuẩn tướng đảm nhận nhiệm vụ khai phá hành tinh di cư, giờ chỉ là một việc nhỏ nhặt thôi mà.
Bình tĩnh nào, mình là một nhà khoa học nhận nhiệm vụ khẩn cấp để phát triển hành tinh di cư. Đường đường là tiến sĩ Asa Copperfield, sao có thể tỏ ra bối rối trong tình huống này được?
Bên trong xe bay, không khí yên tĩnh đến lạ thường. Yên tĩnh đến mức cậu có thể nghe rõ tiếng tim mình đập như trống dồn.
Ares đang ngồi trên chiếc xe bay khác do Will điều khiển. Sau khi trạng thái cảnh báo được gỡ bỏ, Ares trông có vẻ bình thản, thậm chí còn có chút nhàn nhã. Will liếc mắt nhìn robot này, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác "xuống cấp" khi phải lái xe cho một cỗ máy.
Đoàn xe bay lần lượt khởi động, bay thẳng về phía khu nông nghiệp. Asa ngồi thẳng lưng, hai tay đan vào nhau đặt ngay ngắn trên đùi, cố gắng giữ dáng vẻ điềm tĩnh để thưởng thức cảnh vật bên ngoài cửa sổ. Nhưng khung cảnh lướt qua tầm mắt cậu chỉ toàn là những ngọn núi hoang vu màu nâu đất, nối tiếp là những dãy núi hoang vu màu cà phê.
"Toàn bộ hành tinh này đều có địa hình như vậy sao?" Sau hơn mười phút bay, cuối cùng Asa cũng không nhịn được mà lên tiếng.