Tinh Tế Trồng Rau Gặt Đại Lão

Chương 18

"Xin chào mọi người, tôi là Barron, hiện đang giữ chức Chuẩn tướng và Phó chỉ huy Trung tâm Hậu cần và Phát triển tại Gliese b. Nếu tiến sĩ cần bất cứ sự hỗ trợ nào, đừng ngần ngại tìm đến chúng tôi." Giọng nói trầm ấm của Barron vừa cất lên, tựa như pháo hoa vang dội bên tai.

Asa bất giác ngẩng đầu, ánh mắt trực tiếp chạm vào đôi mắt nâu nhạt của Barron. Trong khoảnh khắc ấy, cả thế giới dường như lặng đi.

Là Alpha này sao? Asa không thể bỏ qua cảm giác đau nhói thoáng qua trong chưa đầy một giây, một phản ứng tự nhiên của tin tức tố.

Trong chốc lát, thời gian như ngưng đọng giữa hai người. Yết hầu của Barron khẽ chuyển động, anh cố tỏ vẻ thản nhiên mà dời ánh mắt đi nơi khác.

Đây chắc chắn là một Omega. Một Omega đẹp đến mức như một búp bê sứ tinh xảo, đôi mắt lấp lánh ánh sao còn rực rỡ hơn cả dải ngân hà.

Asa lên tiếng, giọng cậu trong trẻo, gọn gàng mang nét đặc trưng của một chàng trai trẻ: "Chào anh, tôi là người phụ trách kế hoạch nông nghiệp trong dự án tiên phong di dân lần này. Gọi tôi là Asa là được." Dứt lời, ánh mắt cậu vẫn chỉ dám hướng về phía Will, hoàn toàn không liếc nhìn Barron thêm lần nào. Cậu biết chắc mặt mình đã đỏ bừng, hơi nóng lan đến tận vành tai.

"Thất lễ, thất lễ rồi! Hóa ra vị tiến sĩ Asa Copperfield nổi tiếng chính là cậu sao, lại còn trẻ đến vậy!" Will có chút ngượng ngùng vì trước đó đã tự suy đoán rằng "chắc là một ông già cuồng công việc".

"Ơ, cậu trông có vẻ hơi mệt, sắc mặt không được tốt lắm. Có phải chưa quen với việc di chuyển giữa các hành tinh không?"

Barron vẫn giữ tư thế đứng thẳng tắp thường ngày, nhưng khi Asa tự giới thiệu, anh khẽ lảo đảo một chút. Chàng trai trẻ trước mắt này chính là nhà khoa học thiên tài thường xuất hiện trên bản tin sao? Trẻ trung đến vậy, nhỏ nhắn đến vậy, và... còn tỏa ra một mùi hương như thế này?

Asa vừa trải qua kỳ phát tình một cách yên ổn trong giấc ngủ, nhưng tin tức tố của cậu vẫn còn vương lại trên quần áo. Đối với những Alpha có cấp bậc cao, họ càng dễ dàng nhận ra sức hút từ mùi hương thuộc về giới tính khác. Nói thẳng ra, Barron đang bị hương thơm này quấy nhiễu. Trong quân đội, Omega vốn đã hiếm, mà một mùi hương hấp dẫn như vậy lại càng hiếm hơn.

"Ừm, có lẽ là do trước đây tôi ít có cơ hội thực hiện những chuyến hành trình liên hành tinh, nên vẫn chưa quen lắm với việc bay bằng tàu vũ trụ." Asa hơi áy náy vì trạng thái của mình tệ đến mức bị người khác nhận ra. Trong tưởng tượng của cậu, ngày đầu tiên đi làm phải là một hình ảnh tràn đầy năng lượng, tinh thần phấn chấn, sẵn sàng lao vào công việc ngay lập tức.

"Tôi sẽ cố gắng điều chỉnh nhanh nhất có thể để hợp tác tốt với mọi người."

“Tiến sĩ, đừng căng thẳng quá. Chúng tôi sẽ giới thiệu sơ qua về nơi này trước, sau đó đưa cậu đi nghỉ ngơi. Các vấn đề liên quan đến kỹ thuật sẽ được trình bày trong buổi họp lúc 10 giờ sáng mai tại phòng họp.” Barron nói, giọng trầm thấp cất lên một cách điềm tĩnh, dù rõ ràng là anh đang cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh: “Hy vọng sắp xếp như vậy sẽ làm cậu hài lòng.”

Asa lén liếc nhìn Barron, trong lòng đầy những suy nghĩ lộn xộn. Một mặt cậu tự trách mình sao lại hành xử như một tay mơ chưa từng trải qua điều gì, lo lắng đến mức luống cuống. Alpha thôi mà, đâu phải cậu chưa từng gặp! Nhưng mặt khác, Asa lại không giấu được sự tò mò về một hành tinh hoang sơ mới được khai thác sẽ trông như thế nào.

Will nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt Asa thay đổi liên tục, không nhịn được mà nhắc nhở: “Tiến sĩ Asa?”

“Hả? À... được, rất tốt...” Asa lúng túng siết chặt tay lại, chỉ muốn tìm một chỗ nào đó trốn đi.

“Còn người đứng phía sau cậu là ai vậy?” Barron liếc mắt về phía sau lưng Asa, ánh mắt dừng lại trên một con robot.

“À, cái này!” Asa vội lùi lại một bước, đứng sát bên cạnh robot: “Đây là robot bảo vệ của tôi, tên là Ares. Nó chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho tôi. Từ nhỏ tôi đã chỉ giỏi sử dụng đầu óc, tay chân thì vụng về, đi đứng cũng dễ bị té ngã. Ares có thể phát hiện động thái kịp thời, giúp tôi tránh bị thương.” Asa nói rất thật thà, không né tránh mà tự mình thừa nhận tất cả.

“Hiện tại khu vực đóng quân của chúng tôi nằm trên địa hình khá bằng phẳng, trong phạm vi mái vòm cư trú thì mặt đất đã được san lấp hoàn toàn. Khu vực quy hoạch trồng trọt nông nghiệp cũng đang trong quá trình chuẩn bị. Tôi nghĩ rằng ở đây cậu sẽ an toàn.” Barron nói, nhưng trong lòng không khỏi bất ngờ khi thấy robot bảo vệ này lại được sử dụng như một hộ lý dài hạn. Anh không kìm được mà nhếch nhẹ khóe môi sau khi báo cáo xong: “Khụ, xin lỗi.” Anh giả vờ ho khan, nắm hờ tay để che đi nụ cười đang hiện lên trên mặt. Vị tiến sĩ nông nghiệp này thật sự rất thú vị.

Barron: Nói là thú vị thì còn nghe dễ chịu đấy.