Chờ Chút! Để Tôi Dùng Acc Clone Nói Chuyện Với Các Người

Chương 12

Vì Cherry Brandy bị kẹt trong viện nghiên cứu, Akiyama Kanau tạo Acc clone mới để tìm đối tượng phù hợp.

Hiện tại, kệ hàng có ba sản phẩm: Nước Hồi Sinh, Thần Dược Chữa Bách Bệnh, và Gϊếŧ Song Sinh Tử.

Hai món sau cậu đã tìm được khách hàng tiềm năng, chỉ có Nước Hồi Sinh vẫn chưa có ai.

Cho đến khi cậu gặp Bourbon.

Acc clone thứ ba của cậu là em trai song sinh của Gin. Cậu là em, Gin là anh. Trong lúc gây rắc rối cho ông anh này, Akiyama Kanau để ý đến Bourbon – thành viên tổ chức không được Gin ưa.

Qua Máy Đo Độ Tinh Khiết Linh Hồn, cậu phát hiện linh hồn của Bourbon còn tinh khiết hơn cả Gin.

Khi cân nhắc xem có nên chọn Bourbon làm mục tiêu, Akiyama Kanau bí mật theo dõi anh một thời gian. Nhưng Bourbon cực kỳ cảnh giác, nên cậu thu thập được rất ít thông tin.

Dù vậy, cũng không phải không có thu hoạch.

Trong một lần theo dõi, Amuro Tooru đã cứu một bé gái suýt bị xe tông. Tình huống lúc đó ngàn cân treo sợi tóc. Amuro Tooru ôm bé gái ngã xuống lề đường; chỉ cần chậm 0,1 giây, cả hai sẽ bị xe cán.

Khi đứng dậy, Amuro còn mỉm cười, vuốt đầu an ủi bé gái.

Vì chuyện này, Akiyama Kanau quyết định đưa Bourbon vào danh sách khách hàng.

Dù linh hồn tinh khiết, nhưng nếu là kẻ hoàn toàn vô lương tâm, cậu chẳng cần phí thời gian.

Vì món hàng đầu tiên cậu muốn bán là Nước Hồi Sinh, thứ chỉ dùng được cho người khác. Người không có tinh thần hy sinh sẽ không mua, và Akiyama Kanau cũng chẳng cần tốn công với họ.

Bourbon – một thanh niên lai, lăn lộn trong bóng tối nhưng vẫn giữ chút lòng tốt – là khách hàng hoàn hảo.

Nhưng vì anh ta là thành viên tổ chức, bản chất vẫn có phần tàn nhẫn, Akiyama Kanau nghĩ đi nghĩ lại, quyết định dùng danh tính Cherry Brandy để tiếp cận là hợp nhất.

Kế hoạch bán Nước Hồi Sinh của cậu rất đơn giản: đầu tiên, dùng Acc clone này trở thành bạn thân của Amuro Tooru; tiếp theo, khiến Amuro tin vào sự tồn tại của Nước Hồi Sinh; cuối cùng, để Acc clone chết trước mặt anh ta, rồi hóa thân thành thần linh chào bán Nước Hồi Sinh.

Hơi thất đức, nhưng không còn cách nào. Kinh doanh mà.

Đúng lúc tổ chức gọi con chó săn chỉ-đâu-đánh-đó về nước, thế là Cherry Brandy và Bourbon có lần gặp chính thức đầu tiên.

Dù trước đó, Akiyama Kanau đã quen biết anh từ lâu.

Và luôn mong chờ được gặp anh.

Nhưng Bourbon có vẻ đề phòng hơn cậu tưởng.

Rõ ràng đã tốt bụng nấu bữa tối cho cậu, vậy mà khi Akiyama Kanau ôm áo tắm, muốn tắm chung với Bourbon, anh lại thẳng chân đá cậu ra khỏi phòng tắm, lạnh lùng liếc nhìn hỏi: “Cậu định làm gì?”

Chàng trai tóc nâu vô tội chớp mắt, đôi mắt đỏ mờ sương: “Tắm chung chứ. Tôi nghe nói bạn thân đều tắm chung mà.”

Tuy họ chưa phải bạn thân, nhưng tắm chung biết đâu lại thành.

Câu trả lời của Bourbon là đóng sầm cửa phòng tắm và khóa trái đầy cảnh giác.

Akiyama Kanau đứng ngoài cửa, thở dài uể oải, tủi thân: “…Tôi không bị coi là biếи ŧɦái đấy chứ?”



Căn hộ của Amuro Tooru không lớn. Akiyama Kanau đến bất ngờ, không muốn ở khách sạn, lại sẵn sàng nằm trên chiếc sofa chật hẹp để qua đêm.

Thực ra, với một người chết như cậu, ngủ đâu cũng thế, chẳng có cảm giác khó chịu. Cậu cũng không buồn ngủ. Nhắm mắt, cậu đếm tên các loại rượu. Đến lần thứ 38, khi đếm đến Bourbon Whiskey, cậu bật dậy, tinh thần phấn chấn.

Trời vẫn tối, nhìn qua cửa sổ còn thấy bầu trời đầy sao lấp lánh.

Akiyama Kanau định làm bữa sáng cho Bourbon. Bản thân cậu rất giỏi nấu ăn, nhưng theo lý lịch của Cherry Brandy, một vật thí nghiệm bị nhốt trong viện nghiên cứu, cậu không thể biết nấu ăn. Là một diễn viên chuyên nghiệp, cậu rất chú trọng chi tiết nhân vật.

Nhưng không sao, tối qua Bourbon đã làm một bát mì udon cho cậu. Cứ sao chép y nguyên là được.

Đảm bảo hương vị giống hệt.

Trước đó, cậu muốn tắm nước nóng cho thoải mái.

Dù người chết chẳng thể tận hưởng niềm vui tắm rửa.

Amuro Tooru luôn ngủ nông. Tiếng động nhỏ ngoài cửa vừa vang lên, anh đã mở mắt, đưa tay xuống dưới gối. Một lát sau, tiếng nước từ phòng tắm vọng ra, anh rút tay lại, nằm xuống.

Không ngủ được nữa, nhưng anh cũng chẳng muốn phí sức đối phó với Cherry Brandy. Anh nằm trên giường, nhìn trần nhà, thẫn thờ.