Đêm tối ở Tokyo đôi khi dài đến lạ, nhất là khi trời mưa. Một giọt mưa rơi, lơ lửng trong gió hồi lâu mới từ từ chạm đất.
Thế nên, mọi thứ trong tầm mắt dường như chậm lại.
Furuya Rei chống cây dù đen, bước đi trên con đường nhỏ trong nghĩa trang. Con đường này anh đã đi qua vô số lần, nhưng chưa bao giờ nó dài như hôm nay. Dường như dù anh có bước mãi, con đường vẫn dẫn đến một nơi xa xôi hơn. Vô cùng vô tận, tuần hoàn lặp lại.
Nhưng cuối cùng, anh vẫn đến được điểm cuối.
Bia mộ ở cuối đường đọng một vũng ánh trăng, mỏng manh và lạnh lẽo. Khi anh bước tới, chiếc dù che đi ánh sáng, khiến bia mộ trở nên loang lổ, tối tăm.
Anh khẽ chạm vào tấm bia ẩm ướt. Khi rút tay lại, trên đá còn lưu lại một vệt máu đỏ tươi. Tất cả phản chiếu trong đôi mắt tím xám của anh.
Furuya Rei lại nhớ đến câu nói người đó thường nói:
“Khi anh cầu nguyện với tất cả sự thành tâm, thậm chí sẵn sàng hiến dâng linh hồn, sẽ có một vị thần đáp lại anh.”
“Thật sao?” Anh khẽ thì thầm, như thể đang xác nhận, lại như đang thách thức hay nghi ngờ: “Nếu điều đó là thật, tôi muốn gặp lại cậu ấy một lần nữa.”
Và vị thần đã đáp lại anh.
---
Lần đầu tiên Furuya Rei gặp Akiyama Kanau là tại hiện trường một nhiệm vụ. Lúc đó, anh đã gia nhập tổ chức được hơn bốn năm. Là một nhân viên tình báo, anh hiếm khi hành động cùng các thành viên khác của tổ chức, nhưng lần này là ngoại lệ.
Tổ chức chuẩn bị giao dịch một lô súng với băng đảng Yakuza địa phương – bang Yamano. Furuya Rei phát hiện đối phương đang bí mật in tiền giả để lừa tổ chức, nên anh quyết định lợi dụng tình thế, mượn tay tổ chức để dạy cho bang Yamano một bài học.
Anh báo cáo hành động mờ ám của bang Yamano cho tổ chức, và đúng như dự đoán, Boss đã điều động một đội tinh nhuệ gồm Gin, Chianti, Korn, Irish Whiskey, và thậm chí gọi cả Vermouth từ Mỹ về để tham gia nhiệm vụ.
Chính trong nhiệm vụ ấy, anh gặp Akiyama Kanau – người mang mật danh Cherry Brandy.
Buổi giao dịch tối hôm đó chưa đầy mười phút đã đổ vỡ. Không rõ bên nào nổ súng trước, nhưng chỉ trong chớp mắt, hiện trường đã biến thành một bãi chiến trường hỗn loạn. Dù tổ chức đã có sự chuẩn bị và bố trí mai phục từ trước, bang Yamano cũng không phải tay mơ. Hai bên bắn qua bắn lại, chỉ trong khoảnh khắc, nhà máy cũ – nơi được chọn làm điểm giao dịch – đã khoác lên mình một lớp ánh sáng cam rực rỡ từ những tia lửa.