Hướng Dẫn Sống Sót Trong Phó Bản Kinh Dị Kiểu Mỹ

Quyển 1 - Chương 4

Trong đám đông, có người gọi lớn: "Tịch Thanh, xuống xe chơi đi!"

Tịch Thanh nhìn theo hướng đó, là một gã tóc vàng đang gọi mình. Gã tóc vàng đứng giữa đám đông, bên đó đều là bạn bè của cậu, nhưng trong nhóm người có một kẻ đặc biệt thu hút sự chú ý.

Người đàn ông đó mặc một bộ đồ đen, tướng mạo tuấn tú, vóc người cao lớn, khoảng một mét chín.

Lúc này anh đang đeo túi một bên vai, cúi đầu không nói gì.

Nhưng vẻ mặt trông không hung dữ lắm, đôi khi lại cảm thấy khoé miệng anh như đang nhếch lên, tựa như đang cười.

Đó chính là nhân vật chính Chu Giang.

Bây giờ đám bạn bè lêu lổng kia gọi mình qua đó, tám chín phần là lại muốn bày trò bắt nạt nam chính.

Tịch Thanh vốn chỉ muốn nằm im, phận bia đỡ đạn từ chối tham gia vào cốt truyện chính. Một ông anh cao mét chín thì có gì mà bắt nạt chứ? Chính mình có khi phải nhảy dựng lên mới tát được vào mặt Chu Giang ấy chứ!

Tịch Thanh giả vờ không nghe thấy, nhắm mắt dựa vào ghế sau nghỉ ngơi, nhưng đám bạn đã đi tới. Một gã tóc vàng đeo cả khuyên mũi lẫn khuyên lưỡi nửa kéo nửa đẩy cậu xuống xe, không cho Tịch Thanh từ chối.

Gã tóc vàng nói bằng giọng tiếng phổ thông lơ lớ, cười khẩy: "Đừng có làm mất hứng thế chứ, Tịch Thanh, qua kia chụp mấy kiểu ảnh đi."

Tịch Thanh lộ vẻ không vui.

Trong xe là nơi cậu thấy an toàn nhất lúc này, chiếc xe đã được độ lại, kính có thể chống đạn, trong xe có đủ vật tư, loại xe này có thể đối phó với nhiều địa hình phức tạp.

Đồng thời mấy gã vệ sĩ kia vẫn luôn ở ngoài xe bảo vệ, đảm bảo an toàn cho chủ thuê và tài sản của chủ thuê.

Vì vậy, lúc này Tịch Thanh vẫn quay người muốn ở lại trên xe, gã tóc vàng và một người nữa vội vàng giữ cậu lại.

Tịch Thanh không nói gì. Cậu chỉ biết mình có vài người bạn, biết tên, nhưng không cách nào ráp tên với mặt từng người một.

Ngược lại, Chu Giang đứng cạnh lại lên tiếng trước, anh cười âm trầm nói: "Em ấy có vẻ không muốn chơi cùng mấy người đâu."

Tịch Thanh đứng cạnh gã tóc vàng, trông như người của hai thế giới khác nhau.

Chu Giang quan sát Tịch Thanh, chàng trai có làn da trắng, mái tóc đen và hàng mi lại có chút ánh nâu vàng.

Cậu ăn mặc rất ra dáng học sinh, áo len cổ chữ V phong cách Anh màu kaki, bên trong là áo sơ mi trắng, trông hiền lành, ở nơi rừng rậm nguyên sơ thế này mà còn đi một đôi giày thể thao màu trắng.