Xuyên Nhanh: Sau Khi Tốt Thí Cầm Chắc Kịch Bản Vạn Người Mê

Quyển 1 - Chương 9

Dù là đu trend nhưng người đó lại lười biếng, cuối cùng khiến hai nam chính vốn mạnh mẽ ngầu lòi trở nên ngốc nghếch, biến thành một phần trong hậu cung của nữ chính.

Tóm lại, hiện tại cốt truyện đang ở đoạn nguyên chủ trải qua sóng gió thương trường, quyết định nhận nuôi một đứa trẻ, và Mộc Lạc Hằng vẫn chưa được nhận nuôi.

Sau khi Mộc Lạc Hằng được nhận nuôi, Ân Phong Viễn - người vốn kiêu ngạo và không chịu khuất phục - nhận ra rằng mình không còn là người thừa kế duy nhất.

Dù Trì Khê có vô dụng đến đâu thì hiện tại người nắm quyền của nhà họ Trì vẫn chính là y.

Vì vậy, hắn bắt đầu nhẫn nhịn, thậm chí tìm cách lấy lòng nguyên chủ. Vài năm sau, hắn và Mộc Lạc Hằng hợp tác bày mưu tính kế, đẩy nguyên chủ xuống vực sâu không đáy.

Sau khi tiếp nhận cốt truyện, Trì Khê lập tức lên đường đón Mộc Lạc Hằng. Y biết chắc rằng hắn ta sẽ đáp ứng tiêu chuẩn "tam cao" của hệ thống.

Còn nhỏ tuổi mà đã "tam cao", haiz. Dù sao, ở thế giới này y mới thực sự được "bổ dạ dày"...

Nhưng y không nhịn được mà nói với 648 một câu: "Đây vẫn là hai đứa trẻ con, các ngươi đúng là cầm thú!"

648 phản đối, kêu lên: "Cái này gọi là "dưỡng thành"! "Dưỡng thành"! Đây là yếu tố hàng đầu để duy trì độ hot đấy. Hơn nữa trẻ con sẽ lớn lên, tiền đồ vô lượng!"

...

Trên một ngọn đồi hoang vắng, một cô nhi viện cũ nát đứng sừng sững. Cánh cổng sắt của cô nhi viện đã rỉ sét, những tiếng đấm đá thô bạo lên người ai đó liên tục vọng ra từ phía sau cánh cổng.

Mộc Lạc Hằng ôm đầu và che chắn những bộ phận quan trọng, cuộn tròn lại như một con tôm, chịu đựng những trận đòn roi quen thuộc.

Quần áo của hắn ta rách bươm, đến nỗi không đứa trẻ nào trong viện muốn mặc, trông chẳng khác nào một cái giẻ lau.

Chỉ khi nào quần áo rách đến mức đó thì mới đến lượt hắn ta mặc, dù sao cũng tốt hơn những bộ quần áo rách tả tơi của hắn ta trước kia.

Hắn ta cố gắng nuốt miếng bánh mì mốc meo vào bụng. Hương vị thế nào, ăn có bị bệnh không đều không phải là điều hắn ta quan tâm. Điều duy nhất hắn ta muốn là sống sót, dù phải sống như một con chó.

Hắn ta vừa mới trải qua một cơn sốt, cơ thể còn yếu ớt. Dù ý chí sinh tồn mạnh mẽ, hắn ta cũng gần như không thể chống đỡ được nữa. Trong lúc mơ màng, hắn ta nghe thấy tiếng máy bay ầm ĩ bay qua.

Chiếc máy bay khổng lồ trông như một biệt thự xa hoa trên không trung chậm rãi bay qua cô nhi viện.