Đêm buông. Ánh đèn vàng dịu nhẹ phủ xuống không gian yên tĩnh, làm nổi bật dáng vẻ thong dong của một thiếu nữ đang ngồi ăn mì gói trước bàn ăn.
Cô gái trông khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dung nhan thanh tú, giữa trán có một nốt chu sa như điểm sáng lấp lánh trên làn da trắng muốt.
Cô dựng giá đỡ điện thoại, thành thạo mở màn hình, đăng nhập vào tài khoản Mỗ Âm vừa mới đăng ký hôm qua.
Bắt đầu livestream.
Tiêu đề livestream: Livestream giải hạn!
Sau đó, cô bắt đầu thưởng thức bát mì thơm ngon.
Vừa ăn, vừa chờ đợi một nghìn người xui xẻo được chọn bước vào phòng livestream.
[Chủ nhân, chỉ số vận may của Giản Ninh lại giảm xuống. Nếu tối nay cô ấy vẫn nhất quyết không nghe lời khuyên của người, đến lúc vận may bằng không, cô ấy sẽ thật sự mất mạng.]
Một giọng nói trong trẻo của một bé gái vang lên trong đầu cô.
Cô gái rút khăn giấy, chậm rãi lau khóe miệng, đôi mắt phượng tràn đầy tự tin.
“Thống Tử yên tâm, vận may của cô ấy giảm nhanh như vậy, hôm nay chắc chắn gặp phải chuyện không hay, lát nữa cô ấy nhất định sẽ chủ động đến tìm ta nhờ giúp đỡ.”
Cô gái tên là Tang Nguyễn, vốn là một tu sĩ của giới Tu Tiên, do ngoài ý muốn mà bị cuốn vào thế giới nhỏ bé này.
Lúc tỉnh lại, cô đã mất hết ký ức, bên cạnh cô chỉ có giọng nói trong đầu kia.
Giọng nói đó tự xưng là hệ thống.
Hệ thống nói với cô, chỉ có giúp đỡ một nghìn người được chọn vượt qua vận xui, đồng thời tìm lại được bạn đồng hành đã cùng cô lạc vào thế giới nhỏ bé này.
Cô mới có thể trở về giới Tu Tiên.
Tang Nguyễn liếc nhìn thời gian trên điện thoại, búng tay, mỉm cười: “Đến giờ rồi!”
Giọng nói trong trẻo của cô vừa dứt, một nghìn người bị hệ thống kéo thẳng vào phòng livestream. .
Rất nhiều bình luận nhanh chóng hiện lên:
[Cho hỏi tôi là cái loại người xui xẻo gì vậy? Sao lại bị kéo vào phòng livestream lừa đảo này!]
[Người ở trên, hôm qua tôi đã gặp bạn trong phòng livestream này rồi, tên của bạn thật dễ nhớ - Vương Kiến Quân.]
[Sao streamer lại ăn mì gói thế, biết làm sao bây giờ, tôi lại thấy đau lòng…]
[Phí Dương Dương, cậu im miệng đi, lần nào cũng nói đau lòng! Hôm qua không phải có một đại gia hào phóng donate cho streamer đó sao?]
[Nói xem, hôm qua cô nàng Giản Thỏ Thỏ có trong phòng livestream không? Mau ra đây hai bước, hôm qua streamer xem cho cô có chính xác không?]
[Mọi người đừng cãi nhau nữa, chẳng lẽ mọi người không thấy phòng livestream này rất kỳ lạ sao? Tôi đang đánh bài vui vẻ với bạn gái, vừa đến 8 giờ, màn hình điện thoại tự động chuyển đến phòng livestream này.]
[Người ở trên, cần tôi hát cho bạn nghe một bài chia tay vui vẻ không?]
[Ai hiểu tôi không, hôm qua cũng vậy! Tôi đang mở cuộc họp online, kết quả bị chuyển vào phòng livestream, thoát cũng không thoát được, sáng nay bị sếp mắng cho máu chó ngập đầu đây!]
[Nói chứ, streamer xinh đẹp như vậy, không phải là yêu quái đấy chứ? Hôm nay tôi cố ý nhờ bạn làm việc ở hậu trường Mỗ Âm tìm hiểu, cậu ấy nói không tra được bất kỳ thông tin gì về phòng livestream này…]
[Ghê quá, lúc này đây một anh chàng cao 1m90 run lẩy bẩy, đã chui vào trong chăn.]
[+1, mãi mãi tin tưởng vào phương pháp bảo vệ của chăn, khi được bao bọc trong chăn, tôi sẽ bách độc bất xâm!]
[Yêu ma quỷ quái tránh ra! Lùi lùi lùi!]
Tang Nguyễn chậm rãi uống cạn ngụm nước canh cuối cùng, sau đó nở nụ cười ngọt ngào, tương tác với cư dân mạng trong phòng livestream: “Chào mọi người, lại gặp nhau rồi.”
Phòng livestream dừng lại một giây, sau đó càng nhiều bình luận dày đặc nhanh chóng lướt qua màn hình điện thoại.
[Giọng streamer vẫn ngọt ngào như vậy!]
[Nụ cười của streamer thật ngọt ngào!]
[Tôi đổ rồi mọi người ơi.]
[Người ở trên tỉnh lại đi, đổ cái gì mà đổ, chỉ có hại cậu!]
[Streamer đừng có giả thần giả quỷ nữa, tôi đã báo cảnh sát rồi, chú cảnh sát nhất định sẽ bắt được hacker bắt cóc màn hình điện thoại của chúng ta!]
[Hôm qua streamer nói một nghìn người chúng ta này đều là những người xui xẻo bị vận xui lựa chọn, sắp bị cướp vận may. Biết làm sao bây giờ, tôi hơi tin rồi…]
[+1]
[Người ở trên, tên của bạn đặt đúng thật - Nhất Miên Tường Đầu Thảo, lần nào +1 cũng là bạn.]
[Người ở trên của trên của trên, tôi cũng +1. Nếu nói hôm qua chúng ta bị kéo vào phòng livestream là ngoài ý muốn, vậy hôm nay nguyên một đám người người chúng ta lại bị kéo vào cùng một phòng livestream, thì ít nhiều có chút yếu tố huyền học trong đó.]
[Đúng vậy, nhỡ đâu streamer là lừa đảo thì sao?]
[Người ở trên nói có lý, bây giờ lừa đảo trên mạng phát triển như vậy, khó mà đảm bảo phòng livestream này không phải là một loại âm mưu mới!]
[Người ở trên, tôi tin chắc là bạn đã tải ứng dụng phòng chống lừa đảo của nhà nước. /Cười.GIF/]
[+! /Đầu chó.GIF/]
[Giản Thỏ Thỏ hôm qua donate đâu? Mau ra đây làm rõ, streamer rốt cuộc có phải là kẻ lừa đảo không!]
Ngay sau đó, Tang Nguyễn nhìn thấy màn hình điện thoại nhận được video call từ Giản Thỏ Thỏ.
Sau khi chấp nhận kết nối, một khuôn mặt xanh xao, tiều tụy hiện lên màn hình.
[Ôi trời ơi, sao chỉ sau một đêm mà Giản Thỏ Thỏ lại tiều tụy như vậy chứ?]
[Quầng thâm mắt sắp lan xuống cằm rồi, đây là thức trắng đêm sao?]
[Không đúng, tôi hơi biết xem tướng, hôm qua tuy sắc mặt Giản Thỏ Thỏ tuy hơi xanh xao, nhưng lại là tướng phúc thọ song toàn. Bây giờ vừa nhìn ấn đường đã chuyển sang màu đen, vận may giảm mạnh, đã có tướng đoản mệnh.]
[Người ở trên, giả vờ, giả vờ à? Chắc không phải là đồng bọn của streamer đấy chứ…]
[+1]
[Nhất Miên Tường Đầu Thảo, cậu có thể đừng có cái gì cũng +1 được không.]
“Streamer nói đều đúng, hôm nay tên nam sinh bị hủy dung, tàn tật ở lớp chúng tôi lại tỏ tình với tôi trước mặt mọi người trong buổi thuyết trình ở học viện.” Môi Giản Ninh tái nhợt, ánh mắt sợ hãi và bất lực.
Rõ ràng là đã bị kinh hãi tột độ.
“Sau khi tôi từ chối hắn, hắn còn nói, còn nói là tôi quyến rũ hắn, cố ý cho hắn leo cây. Nói đời sống sinh hoạt cá nhân của tôi phóng túng, cùng lúc qua lại với hơn mười người khác phái, đùa bỡn tình cảm của hắn…”
Nghĩ đến những ánh mắt kỳ lạ, dò xét, khinh thường của các bạn học xung quanh lúc đó, cuối cùng Giản Ninh không nhịn được nữa, òa khóc.
Cư dân mạng trước màn hình đứng ngồi không yên, bình luận lập tức tràn ngập màn hình.
[Mẹ tôi, áo ngắn áo bông của tôi, dì cả và bà nội của tôi, sợ đến mức tôi què một chân.]
[Cha tôi, tất, giày của tôi, bác cả chú hai của tôi, tôi tè cả ra quần! GIF kinh hãi]
[Trời đất, lại có loại người rác rưởi như vậy! Học sinh nữ bị dọa cho chết khϊếp.]
[Người ở trên, tôi là nam, tôi cũng sắp bị dọa chết rồi.]
[Hai bạn sinh viên ở trên, được rồi đấy, tôi đau lòng cho giáo viên chủ nhiệm của các bạn!]
[Giáo viên chủ nhiệm sợ là muốn hét lên.]
[Tạo nghiệp chướng rồi!]