Xuyên Làm Nhân Viên Cày Quốc Đỉnh Cấp Ở Dị Giới

Chương 5

Binh mã từ kinh thành mang đến tin tức mới nhất, ba vị hoàng tử của đế quốc Klein trong quá trình tranh đoạt hoàng vị đã bất hạnh qua đời, Tạ Chấp trở thành người thừa kế duy nhất của ngôi vị này, hiện tại họ đến để đón công chúa về kế thừa hoàng vị.

Tạ Chấp nghe tin này, liền ngẩn người, một lát sau mới nói:

“Tính ra thì, mấy cái chế độ phong kiến cũ kỹ của dòng họ nhà mình cũng có cái hay.”

Ít nhất trong tình huống như vậy, cậu không cần phải chạy về kế vị.

"Cậu là người thông minh, chắc hẳn cũng hiểu tình thế hiện tại của kinh thành. Nếu không có tôi giúp đỡ, cậu căn bản không sống nổi.”

Tạ Chấp nghe vậy liền đau đầu, ba vị hoàng tử đều chết hết, hơn nữa còn có Thái hậu muốn nắm quyền và thân vương đầy dã tâm, cậu trở về kinh thành kết cục tốt nhất là trở thành con rối của người khác, kết cục tệ nhất chính là mất mạng.

"Cậu không còn lựa chọn khác đâu." Người nam nhân tóc đen mắt vàng lại nói

Tạ Chấp muốn phản bác, nhưng lại nhìn người nam nhân trước mặt. Rõ ràng cậu chẳng có lựa chọn nào khác thật.

“Vì sự sống yên ổn của bản thân, tôi đồng ý giao dịch với ông” Tạ Chấp thở dài. “Vậy, điều kiện của giao dịch là gì?”

“Ngăn chặn Thiên Khải Tứ Kỵ Sĩ. Tôi có thể cung cấp mọi sự hỗ trợ cần thiết” Người nam nhân đáp. “Sau khi giao dịch thành công, tôi có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của cậu.”

Tạ Chấp sững sờ, nhìn người nam nhân trước mặt:

“Ông đúng là coi trọng tôi quá…”

Cậu chỉ là một họa sĩ thiết kế game bình thường, giỏi lắm là chơi game nhiều hơn người khác thôi mà.

Ngay sau đó, như chợt nhớ ra điều gì, Tạ Chấp ngẩng đầu nhìn nam nhân:

“Người anh em này, anh biết về "Đệ Tứ Thiên Tai" không?”

"Đệ Tứ Thiên Tai" – nói một cách đơn giản, chính là những người chơi tạo ra đủ kiểu rối loạn cho game.

Tạ Chấp nghĩ đơn giản lắm: dùng thiên tai để đối phó thiên tai. Cậu tin tưởng rằng những người chơi chăm chỉ, lì lợm của đế quốc chắc chắn sẽ tạo nên tuyến phòng thủ hoàn mỹ nhất trước khi tai họa giáng xuống.

Chỉ có điều… vấn đề hiện tại là người nam nhân trước mặt cậu có đủ khả năng biến thế giới này thành một trò chơi và liên kết với thế giới bên ngoài để gọi người chơi đến không?

Sau khi hiểu ý tưởng của Tạ Chấp, người nam nhân bỗng nở nụ cười, rồi nửa quỳ xuống đất: "Đồng bọn trung thành nhất của ngài, Seine, nguyện cống hiến sức lực."

Vừa dứt lời, hắn cúi đầu hôn lên mu bàn tay của Tạ Chấp, nơi được bao bọc bởi lớp ren trắng mềm mại.

Tạ Chấp:… Tôi thật sự đang bị văn hóa lễ nghi của thế giới này làm tê cả người rồi.