Trò Chơi Tận Thế: Cầm 20 Điểm May Mắn Bước Lên Đỉnh Cao - Quyển 1

Chương 13: Phó bản 1 - Tư cách sống sót

Cánh cửa gỗ dày nghiêng đi trước mặt làm tôi sững sờ một lúc.

“Thật sự mở được rồi à?”

Tôi tự hỏi chính mình, thời gian quá lâu đã khiến tôi chỉ còn dùng lực theo bản năng, nắm tay sưng to đỏ bầm từ đau nhức đã chuyển thành tê dại. Tôi đã không còn lo lắng về việc có thể phá cửa được hay không nữa, vì đã vô thức cho rằng mình sẽ phải lặp đi lặp lại hành động ngu ngốc này mãi.

Nhưng sau vài giây không kịp phản ứng, tôi đã vỡ òa vì vui mừng.

Cảm giác đạt được thành tựu sau khi kiên trì nỗ lực này, đã rất lâu rồi tôi không có.

Thì ra nó lại ngọt ngào và hưng phấn đến thế.

Tôi cong chân lên đạp thêm mấy phát vào cánh cửa, đẩy nó sụt hẳn vào bên trong, nghiêng cánh cửa gỗ lại rồi lôi ra ngoài.

Cuối cùng những món đồ tôi cất bên trong cũng hiện ra ngay trước mắt.

Nước uống, đồ ăn, hai chiếc cốc inox, và quan trọng nhất chính là chiếc túi vật dụng ứng phó khẩn cấp này.

Hai mắt tôi sáng lên lấp lánh, nếu có người khác ở đây họ sẽ hình thấy bộ dạng một đứa con gái tóc tai xộc xệch đang cười đến toét miệng.

Tôi cầm chiếc túi có dạng hình hộp chữ nhật vừa to vừa nặng tay, thiếu kiến thức cũng dễ dàng nhận ra được đây là đồ đắt tiền.

Tôi không thể kìm nén sự tò mò và phấn khích nữa, lập tức “unbox” con hàng này.

Trong túi, đồ vậy được sắp xếp ngăn nắp hết mức có thể theo từng phân loại, tận dụng không bỏ sót một khoảng trống nào. Số lượng đồ dùng thì không nhiều, nhưng đổi lại đầy đủ và toàn là đồ chất lượng cao.

Vật dụng y tế có hai bộ băng gạc, băng cuốn và một hộp nhỏ miếng dán y tế loại chống nước, một chai dung dịch sát trùng và một gói khăn lau tẩm cồn, kim chỉ y tế và miếng dán đóng vết thương, kéo và nhíp, một bộ nẹp gấp gọn cầm lên rất nhẹ.

Tôi còn tìm thấy một cuốn sổ hướng dẫn sơ cứu chi tiết, hai gói chườm nóng, hai gói chườm lạnh.

Cuối cùng là các loại thuốc uống cơ bản được phân loại và đánh dấu sẵn. Nhìn sơ qua thì có từ thuốc giảm đau, hạ sốt, tiêu hóa, đau đầu, thuốc chống say, chống dị ứng, thuốc bôi,...

Nhóm công cụ sinh tồn là nổi bật và thu hút tôi nhất.

Hai con dao, một cây là dao bấm đa năng vừa có lưỡi dao, vừa có lưỡi cưa nhỏ, còn tích hợp cả tua vít và cờ lê một cách khéo léo trong tạo hình. Con dao còn lại cực kỳ đơn giản có vỏ bọc, tuy nhiên khi vừa cầm lên tôi đã bật ra một câu cảm thán: dao tốt.

Là một đứa con gái chỉ cầm dao bếp và dao rọc giấy, thế mà tôi vẫn rung động khi chạm tay vào món đồ này.

Ngay khoảnh khắc mở vỏ dao ra, trái tim tôi đập thịch một nhịp.

Toàn bộ con dao đều được thiết kế để hoạt động hiệu suất nhất có thể trong việc sinh tồn và giải quyết vấn đề. Lưỡi dao loại “full tang” cố định có độ dày chắc chắn, dài khoảng 12 cm, mũi dao đối xứng và phần lưỡi ánh lên vẻ bén nhọn lạnh lùng với những hoa văn như ẩn như hiện nhẹ nhàng uốn lượn. Cán dao cũng là một màu đen, nhưng hình dáng được thiết kế công thái học có vân, cầm vào cực chắc tay.

Tôi chưa từng biết mình sẽ yêu thích thứ gì đó như vũ khí, nhưng giờ tôi đã biết đấy là do tôi không có cơ hội được tiếp xúc với những kiến thức này.

Không chỉ con dao tuyệt vời này, tôi còn tìm thấy bật lửa chống nước, đá đánh lửa, chăn khẩn cấp (loại gọn nhẹ, bền và giữ ấm tốt hơn), còi báo hiệu, dây dù, gương tín hiệu, cưa nhỏ gấp gọn, xẻng nhỏ gấp, thêm một bộ đồ mưa. Chăn và đồ mưa đã được nén chân không để nhỏ gọn tối đa.

Còi báo hiệu.

Tôi lập tức lấy nó ra muốn bật lên.