Đang Thiết Kế Phó Bản Quái Đàm

Chương 3: Bạn Chơi Hoàn Hảo Của Thập Tam (03)

"Không biết, nhưng cứ làm theo đúng quy tắc mà cô ấy đưa ra trước đã, chắc canh ta không sai đâu. Dù sao phó bản cũng chỉ có một quy tắc tử vong, những cái khác nhiều lắm cũng chỉ là hình phạt nhỏ, từ từ thử sai là được rồi." [Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] nói với vẻ tự tin.

Sau khi chia nhóm xong, anh ta bước tới trước mặt Tô Thập Tam: "Thập Tam, bây giờ chúng ta đi đọc tiếng Anh nhé?"

Tô Thập Tam ngoan ngoãn gật đầu, dẫn ba người vào căn phòng công chúa của mình, lấy quyển sách tiếng Anh đặt trên bàn ra, rồi tỏ vẻ ngoan ngoãn nói: "Trong này có nhiều từ em không biết đọc, các anh chị có thể đọc một câu rồi em đọc theo một câu được không?"

Người đàn ông mặc vest lập tức tự tin đồng ý: "Tất nhiên là đượ..."

"Không được!" Chưa nói hết câu, cô gái đeo kính đã lập tức ngắt lời, "Xin lỗi, mẹ của em đã nói rõ là em phải đọc một tiếng đồng hồ mới được. Nếu chúng tôi đọc, thì thời gian đó tính cho ai?"

Nghe vậy, người đàn ông mặc vest lập tức nhận ra lỗi sai của mình. Nếu mỗi người đọc một câu thì một tiếng đồng hồ chỉ tính cho Thập Tam có nửa tiếng, như vậy chắc canh ta là không đủ thời gian!

[Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] cũng toát mồ hôi lạnh, anh ta hoàn toàn không để ý đến điểm này! Anh ta đã quên mất rằng đối phương là NPC trong phó bản, dù vẻ ngoài có vô hại đến mấy, thì bên trong luôn ẩn chứa ác ý sâu sắc đối với người chơi.

Nhưng thực tế là, nếu anh ta thật sự nhạy bén đến vậy thì đã không phải đi tranh giành những nhiệm vụ “người cũ dẫn người mới” để kiếm điểm nữa rồi.

Phải biết những nhiệm vụ kiểu này vốn không giúp tăng cấp.

Tuy vậy, thể diện của người chơi kỳ cựu thì không thể đánh mất, anh ta liền ho khẽ một tiếng: “Tôi biết chứ, tôi chỉ là muốn thử xem nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị trừng phạt như thế nào thôi.”

Cô gái đeo kính và người đàn ông mặc vest nhìn anh ta đầy nghi ngờ, nhưng không nói gì.

"Nhưng mà cô đã nhắc đến rồi, vậy thì chúng ta cứ làm như cô nói." Miễn cưỡng tìm lại chút thể diện cho mình, [Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] nhanh chóng đổi đề tài: “Bắt đầu nhanh đi, người còn lại cùng tôi kiểm tra xem trong phòng này có gì có thể gây nguy hiểm cho bé không.”

Trong phòng NPC có thể có manh mối, họ có thể tranh thủ thời gian này để tìm.

Bị từ chối nhưng Tô Thập Tam không hề lo lắng, bẫy của phó bản đã được chôn từ đầu rồi.

Là "bạn chơi" hay "bạn học", đó mới là vấn đề.

Đột nhiên, cửa phòng bị đẩy mạnh ra, Vương Diệu Tổ hốt hoảng xông vào: “Trong tủ lạnh không có chút thịt nào cả, chúng ta làm sao để món ăn có cả mặn lẫn chay đây?!”

"Không có thịt à? Đã tìm chỗ khác chưa?" [Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] nhíu mày hỏi, nhưng trong lòng lại không thấy ngạc nhiên. Anh ta biết ngay là phó bản này sẽ không đơn giản như vậy.

“Tìm rồi, không thấy.” Cô gái tóc ngắn lắc đầu.

Cô gái đeo kính thấy Tô Thập Tam vừa rồi khá ngoan ngoãn, liền cẩn thận hỏi: “Nhà em không chuẩn bị sẵn thịt à?”

“Trong nhà hình như hết thịt rồi, các anh chị có thể ra ngoài mua mà.” Tô Thập Tam dĩ nhiên không giúp họ chút nào.

Nhưng đây đâu phải thế giới thực, khi phó bản chưa kết thúc thì họ căn bản không thể rời khỏi căn nhà này, ra ngoài mua bằng cách nào? Tất cả đều cảm nhận được sự ác ý sâu sắc từ phía NPC.

Sau một thoáng do dự, [Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] rất nhanh đưa ra quyết định. Anh ta nói với cô gái tóc ngắn: “Cô ở lại với hai người kia, những người còn lại đi cùng tôi xuống bếp tìm lại lần nữa.”

Tìm khắp nơi vẫn không thấy chút thịt nào, [Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] cuối cùng đành từ bỏ. Anh ta hít sâu mấy hơi, cắn răng hạ quyết tâm, cầm lấy con dao nhỏ, nhắm mắt lại, vung mạnh xuống!

Một miếng thịt bị cắt ra từ cánh tay anh ta.

Sau khi băng xong vết thương, anh ta mới gượng chịu đựng cơn đau trong ánh mắt sững sờ của Vương Diệu Tổ và gã trai tóc đỏ, mồ hôi túa ra đầm đìa: "Dùng chỗ thịt này đi, nhanh lên."

[Bay Lên Như Lon Nước Ngọt] không hề chú ý đến việc dưới lớp băng gạc, vết thương đang lan ra từng vệt nứt màu đen quái dị, không ngừng lan rộng.

Trong phòng, ngửi thấy mùi máu tanh thoang thoảng, ánh mắt Tô Thập Tam lóe lên vẻ vui sướиɠ.

Xem ra lại có người vi phạm quy tắc rồi.

Quy tắc ghi “đảm bảo sức khỏe cơ thể”, đâu phải chỉ nói đến sức khỏe của cô bé.