Sau Khi Bị Tra A Đánh Dấu, Nữ Chính Xinh Đẹp Phát Điên

Chương 9: Bạo chúa và quá khứ

Trì Dạng kinh ngạc: “Lại? Nhưng cô ấy không phải Alpha cấp SS sao?”

Ưng Ninh trầm giọng: “Có lẽ là vì đánh dấu cô? Cũng có thể chính vì cô ấy tiến hóa nên mới đánh dấu được cô. Tóm lại, kết quả kiểm tra cho thấy cấp bậc của Bùi Cửu Dao lại tăng lên, nói cách khác cô ấy bây giờ đã trở thành Alpha cấp SSS duy nhất ở thành phố Hải... không, phải nói là duy nhất cả nước, cô ấy đã tiến hóa thành ‘Bạo Quân’.”

“Bạo Quân? Đó là gì?”

“Chính là... Omega bị cô ấy đánh dấu sẽ rơi vào giai đoạn phục tùng kéo dài, bao gồm nhưng không giới hạn ở việc bây giờ cô hẳn sẽ cảm thấy rất trống rỗng, rất muốn được cô ấy lần nữa...”

Giọng Ưng Ninh nhỏ dần.

Trì Dạng biết những lời cô ấy chưa nói hết ám chỉ điều gì, tình trạng cơ thể mình thế nào cô ấy rất rõ.

Chỉ là ban đầu Trì Dạng tưởng rằng những ý nghĩ bệnh hoạn đó là do rối loạn pheromone gây ra.

“Nếu muốn giải quyết những khó chịu này, có lẽ gần đây cô vẫn cần Bùi Cửu Dao đánh dấu tạm thời.” Ưng Ninh bổ sung.

“Vậy tin tốt thì sao?”

“Tin tốt là độ tương thích pheromone của hai người là 100%.”

Trì Dạng cười lạnh một tiếng: “Đây mà là tin tốt sao?”

Ưng Ninh giải thích: “Nếu có thể chiết xuất lượng lớn pheromone của cô, có lẽ bào chế được thuốc chữa khỏi chứng rối loạn pheromone của cô, đây không phải là điều cô luôn mong muốn sao.”

Trì Dạng khẽ động mày. Nếu có thể chữa khỏi... vậy thì tốt quá rồi.

Từ khi phân hóa đến nay, Trì Dạng luôn phải chịu đựng sự giày vò về thể xác, dù sao phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể cũng chỉ là hạ sách.

Ưng Ninh thấy Trì Dạng có chút dao động, bèn nói thêm: “Trong máu Bùi Cửu Dao có dư lượng thuốc, cô ấy đúng là đã bị bỏ thuốc.”

“Nói vậy là cô ấy không lừa tôi?” Mi mắt mỏng của Trì Dạng nhướng lên, gần như ngay lập tức, dáng vẻ cực kỳ dịu dàng hôm nay của Bùi Cửu Dao hiện lên trước mắt cô, nét mặt dần giãn ra.

“Nhưng người như Bùi Cửu Dao...”

Chữ “cặn bã” bị Ưng Ninh nuốt ngược vào trong.

Trì Dạng là người trong giới, lại là kẻ thù không đội trời chung với Bùi Cửu Dao, người này đức hạnh thế nào, Trì Dạng chỉ có thể rõ hơn cô ấy.

Nhưng là một bác sĩ, đối mặt với tình trạng cơ thể cực kỳ nhạy cảm của Trì Dạng, Ưng Ninh thật ra càng hy vọng cô ấy có thể duy trì mối quan hệ tốt đẹp với Bùi Cửu Dao.

Ưng Ninh vẫn quyết định nói cho Trì Dạng biết phát hiện của mình hôm nay.

“Hôm nay Bùi Cửu Dao thể hiện ý thức lãnh địa của ‘sói đầu đàn’ với tôi, loại phản ứng theo bản năng đó khiến tôi cảm thấy cô ấy hận không thể xé xác tôi.”

Ưng Ninh vô thức cắn môi dưới, nói tiếp: “Cô cũng biết điều này có nghĩa là gì, Alpha chỉ xuất hiện tình trạng này sau lần đầu tiên đánh dấu Omega, hơn nữa ít nhất cô ấy có cảm tình với cô.”

Nghe thấy “cảm tình”, lông mi Trì Dạng run rẩy, tim đột nhiên đập hơi nhanh, trong đầu toàn là lúc đó Bùi Cửu Dao dịu dàng thủ thỉ bên tai cô ấy “Đừng sợ”.

Ngón tay thon dài trắng sứ đột nhiên nắm chặt cổ áo, giọng Trì Dạng lạnh lẽo cắt ngang lời Ưng Ninh: “Cô ấy không thể nào đâu.”

Không thể nào thích, cũng không thể nào... lần đầu tiên đánh dấu Omega.

Ưng Ninh trầm giọng: “Tóm lại mọi tình hình tôi đều nói cho cô biết rồi, còn việc xử lý mối quan hệ giữa cô và Bùi Cửu Dao thế nào, vẫn là tùy vào ý muốn của cô.”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, bỗng nghe thấy bên ngoài cửa có tiếng ồn ào, nghe như giọng của Bùi Cửu Dao, không biết đang cãi nhau với ai.

Trì Dạng liếc mắt nhìn về phía cửa, nhanh chóng vén chăn xuống giường.

Lúc Bùi Cửu Dao xách canh hầm đến bệnh viện thì đã qua gần ba tiếng.

Cô nghĩ, Trì Dạng chắc chắn đã tỉnh rồi.

Bùi Cửu Dao vô cùng tự tin vào tài nấu nướng của mình.

Bây giờ cả người cô đều rất tự tin, sau khi xem xét lại mọi chuyện xong, cô nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng đối với những cảm xúc kỳ lạ trước đó.

Mặc dù tất cả những điều này rất có thể đều do ảnh hưởng của “pheromone”, nhưng Trì Dạng cũng đúng là mẫu người Bùi Cửu Dao thích.

Cho nên cô lười bận tâm những chuyện vô nghĩa này——

Dù sao thì bây giờ Trì Dạng mới là vấn đề cấp bách cần giải quyết.

Sắp đến cửa phòng bệnh, Bùi Cửu Dao thở hắt ra một hơi, đang định đẩy cửa.

Đột nhiên——

Một tiếng gọi “Bùi Cửu Dao” trong trẻo vang lên từ sau lưng cô.

Bùi Cửu Dao đang định quay đầu lại thì bị đẩy mạnh một cái, loạng choạng vịnh vào tường.

Quay đầu lại, cô nhìn thấy một Omega mắt đỏ hoe đang hung dữ trừng mắt nhìn mình.

Phản ứng đầu tiên, Omega nào đó bị nguyên chủ làm tổn thương đến tìm thù.

Cũng không trách Bùi Cửu Dao nghĩ như vậy.

Ký ức dần dần tràn vào, những chuyện nguyên chủ đã làm trong quá khứ đúng là không nỡ nhìn thẳng.

Bất cứ ai nghe nói một trong những nhân vật chính của câu chuyện là Bùi Cửu Dao, e rằng đều sẽ nghĩ như vậy.

Bùi Cửu Dao che chở nồi canh trong lòng, khẽ hỏi: “Cô là?”