Dưới Hiên Ngân Hà

Chương 7.1

“Ma cô gì chứ, ăn nói cho cẩn thận.” Đỗ Tiêu nói: “Tôi chỉ muốn làm ông tơ bà nguyệt thôi mà.”

Chung Nam Nguyệt chẳng buồn để tâm: “Nói toạc ra là ai?”

Vừa định mở miệng, Đỗ Tiêu đã bị Chung Nam Nguyệt đoán trúng dựa vào khẩu hình.

“Là tên trà xanh đó hả?”

Đỗ Tiêu bất lực, nhấp một ngụm trà: “Thôi, không nói nữa.”

Cậu ta không hiểu Chung Nam Nguyệt mà Chung Nam Nguyệt cũng chẳng hiểu cậu: “Cậu bị gì vậy? Sao lại quan tâm đến tên nhóc đó đến thế, rõ ràng không cùng một thế giới.”

“Hình như tôi để ý cậu ta thì cậu rất khó chịu?” Đỗ Tiêu hỏi lại.

Chung Nam Nguyệt im lặng một hồi, rồi đổi chủ đề: “Anh nói thẳng nó gặp chuyện gì đi, đừng vòng vo nữa.”

Đỗ Tiêu nhìn anh một lúc rồi từ tốn cười.

Nhan Vũ không kể gì nhiều với Đỗ Tiêu, phần lớn là do anh tự tìm hiểu.

Khi vào Vinh Quảng, Nhan Vũ là thủ khoa đầu vào, cao ráo, gương mặt thanh tú, nổi bật giữa dàn trai xinh gái đẹp của Học viện Điện ảnh. Chuyên ngành của cậu cũng tốt, vừa vào năm nhất đã được mời quay quảng cáo, sớm nổi danh trong giới sinh viên.

Theo quy định của trường, sinh viên năm nhất và năm hai không được ký hợp đồng đóng phim dài hạn. Nhan Vũ rất nghe lời, chỉ thỉnh thoảng quay quảng cáo, chụp tạp chí kiếm thêm thu nhập.

Gia đình cậu không đến nỗi khó khăn nhưng từ khi vào đại học đến giờ chưa từng xin tiền nhà, tự thân vận động.

Nói chung, trước khi gặp Chung Nam Nguyệt một tháng, Nhan Vũ là một sinh viên chăm chỉ. Cậu không ngờ rằng chỉ trong một tháng ngắn ngủi, mình lại sa sút đến mức phải tìm “kim chủ” ở khu Thủy Tinh Hồ.

Biến cố bắt đầu từ năm ba. Học viện Điện ảnh khác với các ngành khác, chú trọng thực hành nên đã nới lỏng quy định cho sinh viên năm ba, năm tư được nhận vai nếu có cơ hội phù hợp và được sự đồng ý của giảng viên hướng dẫn.

Bộ phim mà Nhan Vũ nhận là một IP lớn với kinh phí khủng. Vai diễn của cậu là ám vệ bên cạnh nam chính - một khởi đầu không thể tốt hơn cho người mới.

Vai không nhiều lời thoại, cả phim chỉ lộ mặt một lần, đúng lúc bị quân địch bắn tên vào mặt nạ và chết. Nhưng chính chi tiết này lại khiến nhân vật trở nên ấn tượng - một sát thủ lạnh lùng, gϊếŧ người không gớm tay hóa ra chỉ là một thiếu niên tuấn tú, 17 tuổi, sẵn sàng hy sinh để bảo vệ chủ nhân. Hình tượng anh hùng ấy khiến ai cũng động lòng.

Cảnh tiểu hộ vệ liều mình mở cổng thành cho Chu Toàn đã lấy đi nước mắt của biết bao khán giả. Nhiều fan yêu thích nhân vật này đến mức bỏ truyện, khiến tác giả phải bổ sung thêm phần hồi tưởng về cậu ta.

Không chỉ diễn xuất tốt, Nhan Vũ còn có con mắt chọn kịch bản sắc bén. Nhận được vai, cậu lập tức tìm đọc nguyên tác và quyết tâm giành được nó.

Thế nhưng, điều kiện công ty đưa ra là cậu phải ký hợp đồng quản lý. Theo quy định, việc ký kết chỉ được thực hiện vào học kỳ cuối năm tư.

Nhan Vũ khó xử, tìm đến giáo viên hướng dẫn. Sau khi xem kịch bản, thầy cũng cảm thấy đáng tiếc nếu bỏ lỡ nên đã xin trường cho phép Nhan Vũ đặc cách ký hợp đồng.

Nhưng sau đó, chuỗi âm mưu của công ty quản lý khiến Nhan Vũ tỉnh mộng.

Ký xong hợp đồng, vai diễn biến mất không dấu vết. Công ty trở mặt, lạnh nhạt với cậu. Khi phim sắp quay, cậu hỏi thì được bảo rằng vai diễn đã bị "cướp", vì có người đầu tư chen chân vào.

Người quản lý nói thản nhiên: “Chuyện này bình thường, ai có thế lực thì thắng thôi.”

Nhan Vũ nổi giận nhưng người quản lý lại đưa ra “cách khác”. Cậu được sắp xếp gặp đại diện nhà đầu tư, bị chuốc rượu, bị bỏ thuốc và suýt bị cưỡng bức.

Nhan Vũ kịp thời tỉnh táo, đánh bất tỉnh hai tên già rồi bỏ trốn.

Tưởng rằng sẽ bị trả thù nhưng bọn họ không ra mặt. Họ âm thầm chỉ đạo công ty ký cho Nhan Vũ bốn bộ phim cấp ba quay ở nước ngoài, lách luật kiểm duyệt.

Trong vòng ba tháng, hoặc là cởi đồ đóng phim, hoặc là đền bù 30 triệu vì vi phạm hợp đồng.

Nhan Vũ không hé răng với gia đình, một mình gánh chịu.