Nhan Vũ ngồi vắt vẻo trên ghế trong ký túc xá, ngón tay lướt trên màn hình.
Cậu nhìn chằm chằm đoạn chat hồi lâu, cảm thấy hơi buồn cười, lắc đầu.
Thật là, vậy mà suýt chút nữa tin rồi.
Cửa ký túc xá mở rồi đóng lại, A Du về.
Không biết nhận kịch bản gì mà mặt mũi đầy son phấn, cậu ta không chào Nhan Vũ mà đi thẳng vào nhà vệ sinh tẩy trang tắm rửa.
Nửa tiếng sau, chàng trai xinh đẹp mới đi ra, lau tóc qua loa rồi hỏi Nhan Vũ: "Hôm nay không ra ngoài à?"
Cách giao tiếp của thế hệ 10x rất đơn giản, đơn giản đến mức không muốn trả lời thì thôi.
Nhan Vũ giống như là căn bản không phát hiện trong phòng có thêm một người, tiếp tục ngẩn người.
A Du cũng không cảm thấy nói chuyện mà không có ai đáp lại là điều gì bất thường, vừa lau tóc vừa lật điện thoại gọi đồ ăn ngoài, hỏi Nhan Vũ: "Ăn lẩu không?"
Nhan Vũ nhíu mày, A Du liền giúp cậu thêm một phần vào đơn, sau đó kéo ghế ra ngồi xuống, mở game rồi bắt đầu chơi.
"Bộ web drama tôi đóng hồi năm hai gần đây hơi hot, kiếm được một khoản kha khá."
A Du vừa chơi game, vừa thuận miệng nói.
Nhan Vũ nhìn cậu ta một chút: “Ồ, rồi sao nữa."
"Tôi góp cho cậu, xin thêm bố mẹ tôi một chút, cậu cũng xin bố mẹ cậu một chút đi rồi gom hết tiền tiết kiệm của chúng ta lại." A Du nói.
"30 triệu lận đấy ông anh." Nhan Vũ bất lực đảo mắt: “Nhà anh giàu lắm hả, nói góp là góp được ngay à."
A Du định cãi lại, nhưng tính toán một chút thì đúng là khoản chênh lệch hơi quá đáng, bĩu môi nói: "Cậu cũng vậy, sao lại không nhịn được mà ra tay chứ, giờ thì hay rồi, mọi chuyện rắc rối to."
"Đổi lại là anh bị ông già nào đó chuốc thuốc rồi cưỡi lên người, anh có đánh trả không?" Nhan Vũ nói.
A Du tưởng tượng một chút: “Tôi sẽ đạp nát trứng hắn ta!"
Nhan Vũ cười mắng một câu ngu ngốc, cả hai người đều bật cười.
Cậu vì phản kháng áp bức mà dính vào một khoản nợ vì vậy mới buộc phải chủ động kiếm tiền để trả nợ.
Thật là một cuộc đời trớ trêu như phim hài kịch.
"Haiz, cậu nói đi cậu học giỏi như vậy lại đã ký hợp đồng với công ty từ sớm, vậy mà lại gặp phải tình cảnh éo le này." A Du thở dài: “Còn không bằng tôi, một thằng học hành lẹt đẹt đi đóng web drama."
Nhan Vũ mím môi: “Coi như đóng học phí vậy."
A Du nhìn cậu, hít một hơi: "Cậu bị chó cắn à?"
Nhan Vũ quay đầu lại, liếc nhìn gương lớn bên cửa sổ.