Livestream Nuôi Mỹ Nam Nhân Ngư

Chương 4.1: Bảo nhân ngư nhóm lửa nấu cơm

Có chí lớn, để lần sau vậy.

Sau một đêm tiêu hao tinh lực, cuối cùng cũng thúc đẩy được thêm vài mầm lúa mì, Trì Nguyệt cảm thấy bản thân giống như con mèo đang chờ ăn cỏ mèo, ôm lấy những mầm xanh mướt mà thèm thuồng.

Chỉ là cô thèm món làm từ bột mì.

“Nuôi một con mèo tốt xấu còn có thể cho ăn vài miếng, dù tính là rút ngắn một nửa chu kỳ sinh trưởng thì cũng chưa ăn được lúa mì ngay đâu.”

Bạch Tư đang đọc sách điện tử bên cạnh ngẩng đôi mắt màu lam, đột nhiên thốt ra một câu: “Muốn nuôi mèo?”

Lông xù xù ai mà không thích?

Nhưng dựa vào trực giác nào đó, Trì Nguyệt nghiêm trang chuyển chủ đề: “Tôi chỉ cảm thấy nếu không xử lý đám mầm lúa mì này sớm thì sẽ rất phí.”

Dù sao mấy cái chậu gỗ to thế này mang theo thì cồng kềnh, để lại chỗ cũ thì chắc cũng thiếu nước mà không sống nổi.

Bạch Tư vẫy nhẹ cái đuôi, tắt quyển sách “Lý luận Thiên phú Tinh tế” mà Trì Nguyệt mua cho, sau đó thao tác mấy cái trên màn hình điện tử, viết ra một bộ dữ liệu.

Từ sau khi xuyên không, vùng não của nhân ngư dần dần được khai phá, tuy ở Lam Tinh trước kia, Trì Nguyệt đã cảm thấy người bạn nhỏ này của mình không hề vô dụng như trong báo cáo thực nghiệm nói.

Chỉ là không nghĩ tới Bạch Tư lại thích ứng với thế giới liên hành tinh nhanh đến như vậy.

“Cô kế tiếp có thể thử theo tần suất này, phân biệt rèn luyện cảm ứng tinh thần và cải tạo đất, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cây trồng.”

Trì Nguyệt ghé đầu lại, liền nhìn thấy một bảng kế hoạch chẳng khác gì thời khóa biểu tập thể hình, da đầu tê rần.

“Trì Nguyệt?” Nhân ngư chớp chớp mắt, vô tội lại hồn nhiên, nhìn cũng không giống ma quỷ gì đó.

Trì Nguyệt sững sốt, cảm thấy bản thân lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, rưng rưng nhận lấy bài tập về nhà, trong tiếng haha vui sướиɠ khi người gặp họa của làn đạn mà đau khổ bắt đầu luyện tập.

Hai mươi mấy năm cuộc đời của Trì Nguyệt, chỉ từng thua hai thứ, thời gian và tiền bạc.

Hôm nay còn phải thêm một cái nữa, gọi là rèn luyện lực tinh thần, không ngừng quét sạch lại khôi phục, đại não tê tê nhức nhức đến khó có thể hình dung.

Để đảm bảo vừa có thể tìm được ốc đảo vừa có thể xây dựng ốc đảo, đồng chí nhân viên chăn nuôi này trong mấy ngày sau đều điên cuồng luyện tập, đặc biệt là phần cải tạo cát thành đất, làm xong vài lượt chẳng khác nào chạy bộ ba nghìn mét.

Hậu quả là đầu đau như búa bổ, thỉnh thoảng còn phải uống thuốc bổ sung tinh thần.

Tuy rằng thuốc tinh thần có tác dụng phụ, nhưng cũng không đến mức giống ngày đó Bạch Tư vừa thức tỉnh liền dính người như vậy, chỉ là thật sự đã cho võng hữu tinh tế một màn trình diễn sống động về thế nào là “tính đa dạng của nhân loại.”

Sau lần tỉnh lại đó, Bạch Tư đỏ tai xụ mặt một khoảng thời gian không ngắn.

“Tôi hết chịu nổi rồi, bụng đã đói đến muốn thủng rồi.” Trì Nguyệt dính đầy bùn cát ngã vật ra tấm đệm cỏ trước cửa nơi trú ẩn, chỉ để lộ cái gáy, giọng ồm ồm hỏi: “Bạch Tư, có gì ăn không?”

Bảo một nhân ngư nhóm lửa nấu cơm thật sự là vô nhân đạo, nhưng chịu không nổi, tay nghề của vị tiên sinh nhân ngư này thật sự quá giỏi, dù là Trì Nguyệt làm phần lớn, sau đó chỉ để Bạch Tư nêm nếm chỉnh vị, thành phẩm cuối cùng cũng có thể thay đổi rõ rệt.

Có trời mới biết một nhân ngư suốt ngày ngâm trong bể nước tại sao lại học được mấy việc bếp núc này.

Dù sao thì, từ sau khi Trì Nguyệt phóng túng để cậu nướng thịt thỏ một lần, bầu không khí trong phòng livestream của cô liền khác hẳn, mấy làn đạn từng trêu cô nấu ăn kỳ quặc giờ đều rục rịch, cứ đến giờ ăn là rủ nhau tới xem, phong cách lập tức chuyển từ kênh sinh tồn sang kênh mỹ thực, điểm số thu nhập hằng ngày của Trì Nguyệt chủ yếu đều đến từ khung giờ cơm.

Sự thật chứng minh livestream mỹ thực được ưa chuộng hơn rất nhiều so với món ăn hắc ám, chỉ hai ba ngày đã tích góp được vài chục nghìn điểm thưởng.

Gia vị là dùng điểm đổi từ hệ thống và những streamer chuyên làm ẩm thực khác, sau khi Trì Nguyệt phát hiện ra chức năng này, đây cũng là lần đầu tiên Bạch Tư chủ động đề xuất kiến nghị.

Nhưng ra ra vào vào, mấy ngày nay điểm tổng kết tăng không ít.