Khi còn ở hiện đại, dù gia cảnh không giàu có, nhưng Thanh Hạm cũng không phải là người chịu khổ. Sau khi vào đại học, nhờ dung mạo xinh đẹp, nàng không cần làm việc nặng nhọc hay làm thêm vẫn có thể sống tốt.
Tất cả những điều này đều xuất phát từ một khả năng đặc biệt của nàng - chỉ cần tiếp xúc với hoa cỏ, nàng có thể hấp thụ tinh hoa của chúng để nuôi dưỡng dung mạo của mình. Ngoài ra, nàng còn có thể chiết xuất tinh chất từ thực vật này truyền vào thực vật khác. Tuy nhiên, việc này sẽ tiêu hao năng lượng bên trong của nàng, nên không thể sử dụng quá nhiều lần.
Khả năng đặc biệt này đã theo nàng đến đây sau một tai nạn bất ngờ.
Vì vậy, nàng chọn đến hoa phòng làm việc, nhưng chỉ là tạm thời mà thôi.
Theo lẽ thường, nội vụ phủ tuyển cung nữ nhỏ đều chọn những đứa trẻ bảy tám tuổi, đợi vài năm sau khi ổn định là có thể phân đến các cung điện để phục vụ.
Nhưng điều khiến Liễu Thanh Hạm thắc mắc là, thân xác này khi nhập cung đã mười bốn tuổi, bây giờ cũng mới chỉ mười sáu.
Dù nàng đã tìm khắp ký ức trước kia của thân thể này cũng không hiểu nổi, dần dần cũng không nghĩ nữa.
Liễu Thanh Hạm ngâm hai tay vào chậu nước, cẩn thận rửa sạch những hạt đất li ti bám trên tay. Vừa cầm khăn khô lau tay, bên ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ:
"Liễu Thanh Hạm, ngươi có ở trong đó không? Tô ma ma tìm ngươi."
Cửa được mở từ bên trong, cung nữ gõ cửa vừa nhìn thấy Thanh Hạm liền buông lời châm biếm: "Giờ đang là ban ngày, ngươi không đi làm việc, trốn trong phòng là muốn trốn tránh lười biếng sao?"
Biểu cảm của Liễu Thanh Hạm không thay đổi, nàng quay người đóng cửa lại, không để ý đến lời mỉa mai của cung nữ kia mà chỉ nói: "Không phải nói Tô ma ma tìm ta sao? Đi thôi."
Nàng không có thời gian để chơi trò đấu đá với các tiểu cung nữ.
Mặc dù hiện tại là tháng hai, nhưng mấy ngày trước vừa có một trận tuyết lớn, thời tiết vẫn còn rất lạnh. Gió lạnh như huýt sáo thổi ngang qua khiến Thanh Hạm khẽ run lên.
May mắn là phòng của Liễu Thanh Hạm cách phòng Tô ma ma không xa, một lúc sau đã đến nơi.
Thanh Hạm gõ cửa, sau khi được phép mới bước vào, khẽ khuỵu gối mỉm cười hỏi: "Ma ma, người tìm nô tỳ?"
Tô ma ma hài lòng nhìn cô nương yểu điệu trước mặt, tiến lên nắm lấy bàn tay trắng nõn của Thanh Hạm:
"Nghe nói hôm nay ngươi ở trong phòng? Có phải thân thể không khỏe không?"