Sau Khi Trở Thành Người Xoa Dịu Cấp SS, Cô Được Cưng Chiều Đến Phát Ngất

Chương 2.2: Kết quả kiểm tra độ phù hợp

Độ tương thích quyết định hiệu quả xoa dịu – độ tương thích càng cao, hiệu quả càng cao.

Mức lý tưởng nhất là 100%, mức đạt tiêu chuẩn là 60%, còn mức tốt là 80%.

Không biết cô và Quý Thanh Hàn được bao nhiêu phần trăm đây?

Tổ chức đã phân cho cô 6 người tấn công, sức chứa xoa dịu của cô là 288, chỉ cần cao hơn 200 là an ủi giả cấp SS, vượt 300 thì lên thẳng cấp SSS luôn.

Tức là, mỗi ngày cô có thể cung cấp cho mỗi người 48 đơn vị xoa dịu.

Theo công thức:

Sức chứa × Độ tương thích = Giá trị giảm hỗn loạn × Hệ số, trong đó, hệ số của cấp S là 2.

Giả sử độ tương thích đạt mức tốt là 80%, thì sẽ là:

48 × 80% = Giá trị giảm hỗn loạn × 2 → Giá trị giảm hỗn loạn = 19.2

Nếu chỉ ở mức đạt tiêu chuẩn là 60% thì:

48 × 60% = Giá trị giảm hỗn loạn × 2 → Giá trị giảm hỗn loạn = 14.4

Trong đó, mức hỗn loạn 30 là an toàn, 60 là cảnh báo, 80 là nguy hiểm.

Nghĩa là, nếu cả 6 người đều ở mức cảnh báo mà độ tương thích chỉ đạt tiêu chuẩn, thì dù cô có an ủi liên tục hai ngày, cũng không thể kéo tất cả về mức an toàn.

Đến lúc đó, cô chắc chắn sẽ được trải nghiệm cảm giác cạn kiệt như xác khô mất nước…

Nghĩ đến đây, Ngụy Nhuyễn Nhuyễn vội vàng nhắm mắt, hai tay đan vào nhau đặt trước ngực, thành tâm cầu nguyện.

“Đi theo tôi.”

Quý Thanh Hàn quay đầu lại, giơ tay định túm lấy cổ tay chưa bị thương của Ngụy Nhuyễn Nhuyễn.

Ngụy Nhuyễn Nhuyễn giật nảy mình, theo bản năng giấu cả hai tay ra sau lưng, mím môi, ánh mắt đầy cảnh giác nhìn anh.

Không khí lập tức ngượng ngùng không thở nổi.

Quý Thanh Hàn bất lực, chỉ đành quay người đi vào phòng kiểm tra.

Ngụy Nhuyễn Nhuyễn ngoan ngoãn bước theo.

Trong lúc đi, Quý Thanh Hàn âm thầm dùng năng lực cảm nhận của người tấn công để chắc chắn rằng cô vẫn theo kịp, lúc này mới nhẹ nhõm thở ra.

Một phút sau, hai người vào trong phòng kiểm tra.

“Đặt tay lên thiết bị kiểm tra, đồng thời điều động năng lượng bên trong cơ thể, hiểu chưa?”

Quý Thanh Hàn vừa đặt tay lên thiết bị, vừa quay sang chỉ dẫn Ngụy Nhuyễn Nhuyễn.

“Hiểu rồi.”

Ngụy Nhuyễn Nhuyễn gật đầu, cũng đặt tay lên bề mặt kiểm tra, nhắm mắt, cố gắng điều động sức mạnh bên trong.

Đối với an ủi giả thì đó là năng lực xoa dịu, còn với người tấn công thì là năng lực tấn công.

Nhưng mà… chết tiệt.

Cô chẳng cảm nhận được tí năng lực xoa dịu nào cả!

Ngụy Nhuyễn Nhuyễn bắt đầu cuống lên, mồ hôi lạnh chảy ra từ trán, dù vẫn đang nhắm mắt.

Chỗ tay Quý Thanh Hàn tiếp xúc với thiết bị phát ra ánh sáng đỏ rực, nhưng anh chẳng buồn liếc nhìn, mà chỉ nheo mắt, chăm chú dán mắt vào tay Ngụy Nhuyễn Nhuyễn.

Không có ánh sáng.

Cô không thể điều động năng lực xoa dịu bên trong!

Quý Thanh Hàn rút tay khỏi thiết bị, tiếng giày da nện lên sàn lạnh lẽo vang lên "cộp cộp cộp…"

Ngụy Nhuyễn Nhuyễn hoảng lên, nhưng không dám mở mắt. Cô sợ sẽ nhìn thấy vẻ mặt đáng sợ y như bố mỗi lần nổi trận lôi đình trên gương mặt Quý Thanh Hàn.

“Em hãy cảm nhận nguồn suối của năng lực xoa dịu bên trong, rồi từ từ dẫn nó ra ngoài như một dòng sông chảy nhẹ nhàng. Đừng vội, cứ từng chút một.”

Giọng anh vừa dịu dàng vừa có lực, vang lên bên tai Ngụy Nhuyễn Nhuyễn.

Tim cô như được ai xoa dịu, dần dần bình tĩnh lại, làm theo chỉ dẫn.

Chậm rãi, năng lượng trong người cô cũng bắt đầu được dẫn ra, phát ra ánh sáng xanh lá cây sống động đầy sức sống.

Thấy vậy, Quý Thanh Hàn mỉm cười.

Cô bé này rất thông minh, chỉ dạy một lần là hiểu.

Làm thầy của cô, rất có cảm giác thành tựu.

Nghĩ vậy, anh quay lại vị trí của mình, đặt tay lên thiết bị, ánh sáng đỏ lập tức tỏa ra.

[Bắt đầu kiểm tra, xin hai vị không di chuyển, giữ nguyên năng lượng đầu ra.]

Máy kiểm tra phát ra giọng nữ máy móc không cảm xúc.

Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, ba phút trôi qua…

[Đinh — kiểm tra hoàn tất. Xin hai vị chờ một chút, hệ thống đang xử lý và xuất kết quả.]