Khi Mọt Sách Kết Hôn Với Omega Cấp Cao

Chương 8

Thẩm Tri thản nhiên đáp: “Không cần quá bận tâm, đến lúc đó cậu chỉ cần theo tôi đến gặp cha mẹ, nghe theo lời tôi sắp xếp là được.”

Tạ Tuy gật đầu, cảm thấy yên tâm hơn. Dù sao khả năng diễn xuất của cậu cũng không quá tốt.

Cậu sẽ tuân thủ nghiêm chỉnh từng điều khoản trong hợp đồng, không phụ lòng đối phương đã bỏ ra một khoản tiền lớn.

Thẩm Tri hứng thú quan sát Alpha trước mặt. Chỉ là một thiếu niên mười tám tuổi, đang ở độ tuổi lòng tự trọng dâng cao, vậy mà có thể ký một bản hợp đồng hoàn toàn vì lợi ích của Omega mà không hề lộ vẻ do dự, thậm chí còn tỏ ra chẳng mấy để tâm đến cuộc hôn nhân của mình.

Thẩm Tri hỏi: “Thành tích ở trường thế nào?”

Tạ Tuy thành thật trả lời: “Đứng nhất khối.”

Thẩm Tri khẽ cong môi: “Học sinh giỏi à.”

Anh lại hỏi: “Còn vấn đề nào cần thắc mắc không?”

Tạ Tuy đáp: “Sếp Thẩm, chuyện chúng ta kết hôn có thể giữ kín ở trường học được không?”

Thành thật mà nói, trong giao dịch này, cậu ở thế yếu, hiện tại chưa phải trả giá gì, nay lại đưa ra yêu cầu mới, bản thân cũng cảm thấy hơi ngượng.

Nhưng nếu chuyện bị truyền ra, chắc chắn sẽ mang đến không ít phiền phức.

Thẩm Tri gật đầu: “Chuyện đó không thành vấn đề.”

Thiếu niên dáng người cao gầy, ánh mắt điềm tĩnh, dứt khoát ký tên lên bản hợp đồng hôn nhân.

Ra khỏi khách sạn, thư ký Vương đã đứng chờ sẵn bên ngoài.

Thẩm Tri dặn dò: “Đưa Tạ Tuy về trường trước, sau đó quay lại căn nhà ở Đông Hồ.”

Tạ Tuy vội vàng từ chối: “Sếp Thẩm, không cần phiền thư ký Vương đâu, từ đây đến trường chỉ có hai trạm xe buýt, đi khoảng mười phút là đến, không cần đưa tiễn.”

Thẩm Tri hơi ngạc nhiên. Người khác vì muốn có cơ hội ở bên anh mà không ngại phí công tốn sức, còn người này thì chỉ mong tránh càng xa càng tốt.

Nhận được chỉ thị, thư ký Vương cười ha hả: “Không sao, sếp Thẩm cũng tiện đường qua trường cậu mà, tiện thể thôi.”

Tạ Tuy vừa định mở miệng.

Thẩm Tri cười nhạt: “Sao vậy? Không muốn đi cùng tôi à?”

Tạ Tuy đáp: “Sếp Thẩm, bây giờ đang giờ cao điểm tan học, xe của anh mà vào thì ít nhất phải mất nửa tiếng mới ra được.”

Thẩm Tri: “...”

***

Cuối cùng, Tạ Tuy cũng không cần lo lắng về chi phí điều trị của ông nội nữa.

Chuyển tiền vào tài khoản bệnh viện xong, cậu mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.

Ký túc xá bốn người hiện tại chỉ còn ba, một người đã xin học bán trú. Lúc này, Thẩm Việt đang vò đầu bứt tai chiến đấu với đống đề cương, thấy Tạ Tuy trở về, lập tức như vớ được cứu tinh, mắt sáng lên: “Cậu đi đâu vậy?”

Tạ Tuy hơi do dự, không biết có nên trả lời hay không.

Nhưng ngay sau đó cậu liền dẹp bỏ suy nghĩ đó, vì câu tiếp theo của Thẩm Việt là: “Có phải lén đi hẹn hò không?”

Tạ Tuy mặc kệ cậu ấy.

Với cái tính thích buôn chuyện của Thẩm Việt, ngày mai chuyện của cậu chắc chắn sẽ lan khắp trường. Trong một ngôi trường cấp ba, nơi bất cứ chuyện nhỏ nhặt nào cũng có thể trở thành đề tài nóng hổi, nếu chuyện cậu kết hôn bị lộ ra, chắc chắn sẽ gây chấn động.

Cậu thực sự không muốn trở thành tâm điểm bàn tán.

Tạ Tuy im lặng, nhưng Thẩm Việt càng thêm hăng hái, kéo luôn cả Cố Dương bên cạnh: “Cố Dương, chắc chắn cậu ấy đi hẹn hò!”

“Tớ không có!”

Không ngờ Cố Dương lại phản ứng vô cùng mạnh mẽ.

Thẩm Việt giật mình: “Gì cơ? Không có? Cậu tự dưng hét to thế làm gì?”

Rồi nhanh chóng phản ứng lại: “À, có phải cậu đi hẹn hò không!”

Cố Dương cười lạnh: “Liên quan gì đến cậu? Có thời gian tán gẫu chuyện này, không bằng nghĩ cách giải quyết chuyện họp phụ huynh đi.”

Thẩm Việt tiến lại gần, hí hửng: “Để tớ ngửi thử, tớ ngửi thấy mùi Alpha rồi! Quả nhiên, những Omega dễ thương sẽ chẳng thèm để ý đến tên học dốt như cậu đâu!”