Khi Mọt Sách Kết Hôn Với Omega Cấp Cao

Chương 1

Thời tiết chuyển lạnh, thiên nhiên hào phóng điểm tô sắc màu rực rỡ, lá bạch quả vàng óng trải đầy sân trường, khiến khung cảnh thêm phần đặc biệt.

“Kết quả kiểm tra tháng đây!”

Đây là kỳ thi lớn đầu tiên của lớp 12. Lớp phó học tập vừa hô lên, lập tức rất nhiều người chen chúc tới xem bảng điểm.

Thẩm Việt là người đầu tiên chạy tới. Nhưng vì ngồi phía sau nên đương nhiên không tranh nổi. May nhờ miệng ngọt lại thêm vẻ ngoài điển trai, cậu ấy được mọi người chủ động nhường đường.

“Ê, Thẩm Việt, cậu không đứng cuối cùng thì cũng áp chót, có gì hay mà xem chứ?” Một bạn học trêu chọc.

Thẩm Việt không hề ngượng ngùng, còn cười hềnh hệch: “Không phải đâu, không phải đâu, hơn kém một bậc xếp hạng cũng khác biệt nhiều lắm.”

Điều này liên quan trực tiếp đến tiền tiêu vặt hàng tháng của cậu ấy. Cha cậu ấy từng nói, chỉ cần lên một hạng là được tăng thêm tiền tiêu vặt.

Năm nay lớp có thêm một học sinh chuyển trường, lại còn là bạn cùng phòng với cậu ấy, thành tích ngang ngửa, nên lần này rất có thể cậu ấy sẽ vượt lên, vinh dự trở thành thứ ba từ dưới lên.

Thẩm Việt nín thở, nhìn bảng điểm từ dưới lên.

Khi thấy mình xếp thứ hai từ dưới đếm lên, cậu ấy cau mày. Nhưng vừa phát hiện điểm số của thằng kia còn thấp hơn, tâm trạng lập tức khá hơn nhiều.

Cậu ấy lén lút chạy đến hàng cuối, ghé sát vào tai người đang ngủ say, thì thầm: “Cố Dương, tớ xem điểm giúp cậu rồi đấy, cậu xếp sau tớ nha~”

Thấy người kia không phản ứng, cậu ấy vẫn không buông tha.

Cố Dương chịu hết nổi, đột nhiên bật dậy bóp cổ Thẩm Việt: “Cậu muốn chết à!”

“Hê, học sinh giỏi lần này nhất toàn trường nha~”

“Ôi, không biết sao học sinh giỏi lại ở chung phòng với hai tên học dốt kia nhỉ?”

“Hừm, hai người bạo lực thế kia có đánh học sinh giỏi không?”

“Không đâu, Alpha thích tranh giành, đánh nhau cũng chẳng sao, huống hồ học sinh giỏi cũng là Alpha rất mạnh.”

“Hả? Thế à?”

“Lo quá, mong hai tên dốt đặc cán mai kia đừng ảnh hưởng đến thành tích của học sinh giỏi.”

Mà học sinh giỏi mọi người đang xì xào bàn tán — Tạ Tuy — lúc này đang ngồi ở vị trí gần cửa sổ, hàng thứ hai từ dưới lên, mặc đồng phục xanh trắng chỉnh tề, khí chất lạnh lùng xa cách.

Thực ra, lúc ấy Tạ Tuy đang ngẩn ngơ. Sau nửa năm xuyên đến thế giới này, cậu mới nhận ra có lẽ mình đã xuyên vào một cuốn sách.

Một cuốn tiểu thuyết máu chó mà cậu không rõ nội dung cụ thể, chỉ nghe em họ kể sơ qua.

Tóm lại là những chuyện tình yêu học đường lắm drama: anh yêu em nhưng em không yêu anh, em yêu anh nhưng anh lại không yêu em; em là Alpha, anh cũng là Alpha, chúng ta không nên ở bên nhau, dù thế thì em vẫn yêu anh... Toàn những câu chuyện tình cảm tuổi trẻ vừa đau thương vừa dở khóc dở cười.

Câu chuyện bắt đầu từ khi nhân vật chính Cố Dương chuyển trường.

Còn cậu, chỉ là nhân vật phụ.

Tạ Tuy: “...”

Ngay từ đầu, cậu đã chẳng muốn dính líu đến mớ chuyện máu chó đó, nhất là với Cố Dương.

Thời thanh xuân tươi đẹp không chịu học hành, trong mắt Tạ Tuy thật sự là một sự lãng phí.

Thẩm Việt đã tiếp xúc với cậu hơn nửa năm, biết rõ mỗi khi cậu ngẩn người. Cậu ấy dùng khuỷu tay chạm nhẹ: “Tạ Tuy?”

Tạ Tuy hoàn hồn, đối diện khuôn mặt to tướng kia, theo bản năng lùi ra sau.

Nói thật thì có hơi xấu hổ — cậu vốn khá nhút nhát.

Kiếp trước, từ nhỏ cậu đã yếu ớt, hầu như sống trong bệnh viện, nên chẳng có cơ hội kết bạn với những người đồng trang lứa. Lâu dần, cậu quen sống một mình.

Dù đã xuyên không đến thế giới này, cậu vẫn chưa quen giao tiếp với người khác.

Hơn nữa, vẻ mặt chớp chớp khó hiểu của đối phương khiến cậu càng thêm bối rối.