Quả nhiên, mấy người kia mặt đỏ phừng phừng, nói không ra tiếng.
Ma Tộc vốn không thích nói nhiều, gặp chuyện là lao lên quánh trước tính sau. Nhưng mà lần này thì khác. Vây gϊếŧ một Yêu Thần, dù có thể thắng thì ban đầu cũng cần vài đứa "pháo hôi" lên trước làm hao tổn thể lực đối phương.
Ai làm "pháo hôi"?
Ai cũng giả vờ ngậm miệng như không biết, giống hệt lúc cả đám hùa nhau bày kế khiến Thương Thự thất bại độ kiếp.
Thương Thự cười toe, khóe miệng cong lên. Thật ra cậu đợi ngày này lâu lắm rồi. Dù cậu là con hamster keo kiệt mê tích trữ báu vật, thì cậu cũng có máu khoe của trong người nha! Cậu đã muốn cho cả đám đi tham quan động thiên phúc địa của mình, muốn nhìn bọn họ giả vờ bình tĩnh trong khi trong lòng thì gào thét vì ganh tị.
Chỉ nghĩ thôi cũng thấy phê.
Chỉ tiếc, phú quý không thể để lộ. Thế là cậu ráng nhịn, nhịn suốt cả vạn năm.
Mãi đến khi nhặt được một bé đáng thương trong Quỷ Hỏa bí cảnh, cậu mới đưa về động thiên phúc địa để trốn tạm. Ai ngờ đâu bị lộ thế này...
Nhưng mà không sao, bao nhiêu năm nay nhịn khoe của mà nếu bây giờ không bung ra thì chắc phát bệnh mất.
Nghĩ vậy, Thương Thự liền làm thật. Cậu vung tay một cái, giữa trời xuất hiện cánh cổng động thiên phúc địa. Từng đợt linh lực nồng đậm ùn ùn tràn ra.
Bên trong có đại thụ vươn cao ngất trời, linh chi vạn năm và thứ khiến ai nấy thèm nhỏ dãi nhất chính là năm dòng linh tủy tụ lại thành một cái ao. Mà ở giữa ao đó lại lơ lửng một cây nhân sâm dài ba mét.
Nhân sâm quay đầu nhìn đám đông một cái rồi lập tức hét lên như sóc đất, sau đó “phụt” một cái chui thẳng xuống nước, dáng vẻ chẳng khác gì thiếu nữ nhà lành bị sàm sỡ.
Mọi người nhìn đến đỏ cả mắt vì ghen tị. Nhân sâm hóa tinh, chỉ cần là một mảnh da chết bong ra từ người đó cũng có thể bán được cả ngàn linh thạch cực phẩm.
Lối vào như có linh tính, theo ánh mắt mọi người nhìn vào, chiếc ao phân thành năm nhánh, chảy vào năm miệng linh tuyền rồi mới phân tán ra ngoài. Khắp nơi đều là linh thảo quý hiếm, tiện tay vớ được một cây cũng đủ khiến các đại sư luyện đan đỏ mắt vì ghen, có cây đến tên còn chẳng ai biết gọi là gì.
Nhiều loại linh thảo đã khai mở linh trí, bọn nó đang rửa lá bên cạnh linh tủy. Các loại tiên thảo chiếm cứ từng khu đất, tự chia ranh giới cho mình.
Linh thảo có thể chưa biết, nhưng chúng lại rõ ràng về linh tuyền kia. Dù linh lực trong đó chưa đến mức khiến tu giới tranh giành sống chết, nhưng những trái nhãn long bên trong lại là bảo vật. Chúng có thể liên tục sinh ra nước suối, giúp tăng sức sống cho thực vật, thậm chí khiến hạt giống nảy mầm ngay lập tức.
Hiện nay, tông môn luyện đan lớn nhất cũng chỉ có hai miệng linh tuyền, vậy mà ở đây lại có tận năm cái. Không thể không cảm thán: thủ bút này đúng là lớn thật.
Ra khỏi khu vực đó là rừng rậm, trước mắt là những loại tiên thảo "bình thường". Nhưng cái gọi là "bình thường" này chỉ là so với bên trong thôi, chứ đem ra ngoài giới thì đều thuộc loại có tiền cũng chưa chắc mua được.
Những kẻ đứng gần đã đỏ hoe hai mắt, sẵn sàng lao vào, bọn hắn chỉ hận không thể xông thẳng vào trong ngay lập tức.