Hướng Dẫn Tự Cứu Của Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Niên Đại

Chương 12

Edit: Hến Con.

Đến khi kỳ thi lần hai được thông báo, anh cũng không còn khả năng cạnh tranh, đành từ bỏ hoàn toàn con đường thi đại học.

Vì chuyện đó mà sau khi dưỡng thương xong, anh hai trực tiếp quay lại thành phố làm việc nhờ sự giúp đỡ của chú Hứa.

Thật ra thì, thi đậu đại học chỉ có số ít hiếm hoi, đa phần trí thức trẻ vẫn phải nhờ con đường gia đình để quay về thành phố. Vị trí công nhân tạm thời mà anh hai cô nhận được, là thứ mà vô số trí thức trẻ hằng mơ ước.

Dù sao thì nhà máy cơ khí luyện kim cũng là một đơn vị lớn nổi danh, một khi có cơ hội chuyển chính thức, thì đó chính là cái bát sắt (ám chỉ công việc nhà nước ổn định, không bị sa thải).

Ngoài việc anh hai bị đả kích nặng và buồn bã một thời gian, thì Bùi Cảnh Thư và mọi người trong nhà dần dần nghĩ thoáng ra, thấy rằng như vậy cũng là đi đúng đường rồi, sau này cuộc sống sẽ càng ngày càng tốt hơn.

Bùi An sau đó cũng không chìm mãi trong u sầu.

Từ nhỏ, anh đã là người lanh lợi khôn ngoan, cha mẹ đều gốc gác hồng (cán bộ cách mạng chính thống) nhưng lại chẳng mấy để tâm đến chuyện học hành của mấy đứa con. Kết quả là anh cả thì tốt nghiệp cấp hai là nghỉ học, còn em gái là do may mắn nên mới được học tiếp.

Chỉ có Bùi An là khác. Ai quen biết anh cũng nói, anh gom hết phần thông minh của cả nhà, thành tích học tập rất xuất sắc, suốt nhiều năm luôn đứng đầu toàn trường, thi trung học cũng dễ dàng đậu vào cấp ba.

Chính vì thế mà vợ chồng Miêu Hồng Kỳ mới đặt nhiều kỳ vọng vào việc anh có thể đậu đại học.

Tuy nhiên, lúc Bùi An đi học, lại đúng vào thời kỳ phong trào lên núi xuống nông thôn rầm rộ nhất, mỗi gia đình bắt buộc phải có ít nhất một đứa con đi xuống nông thôn, mà kỳ thi đại học cũng bị hủy bỏ nhiều năm rồi, nên anh vào học cấp ba cũng chỉ là để kéo dài thời gian, chứ không phải vì quá ham học.

Khi ấy anh cả đã kết hôn, cháu trai lớn sắp chào đời, nên tuyệt đối không thể đi xuống nông thôn được. Còn em gái khi đó vẫn còn học tiểu học, lại xinh xắn đáng yêu từ bé, đến mức người già trong khu từng gọi là "tiên đồng bên cạnh Tây Vương Mẫu". Một cô em gái xinh đẹp như thế, dù cha mẹ có nỡ, Bùi An cũng không yên tâm để cô đi làm trí thức trẻ.

Thế nên, anh luôn biết rõ, suất xuống nông thôn ấy sớm muộn cũng sẽ rơi vào đầu mình.