Ký Sự Khởi Nghiệp Ở Thập Niên 80

Chương 8

Edit: Hến Con.

Quý Vi hô: "Hay lắm, cạn ly!"

Tối đó hai người uống đến say khướt, lảo đảo mỗi người về một phòng nghỉ ngơi. Bàn ăn bày bừa, mãi đến hôm sau mới dọn dẹp.

Ăn sáng xong, Quý Vi nhận được điện thoại, nói phải đi làm diễn viên quần chúng cho một ngôi sao quay quảng cáo. Cô lái xe đi luôn.

Tần Ca rảnh rỗi nên ra ngoài dạo quanh mấy khu căn hộ gần đó.

Giá nhà khu này cũng tầm hai nghìn hai, hai nghìn ba một mét vuông. Vị trí thì quá đẹp — nằm giữa vành đai một và hai, đi đâu cũng tiện, đến chỗ làm cũng gần.

Cô xách túi xách bước vào bên trong. Nhân viên bán nhà không quá nhiệt tình, nhưng cũng không đến mức lạnh nhạt.

“Chị muốn xem nhà phải không? Muốn xem căn hai phòng hay ba phòng vậy?”

“Căn hai phòng. Có căn hộ mẫu không?”

“Xin lỗi, bên em không có mẫu thật, nhưng có mô hình. Chị theo em qua xem.”

Tần Ca khá hài lòng với kiểu thiết kế căn hộ hai phòng. Nhưng khi nhìn lên tường thì thấy tất cả các căn hai phòng đều được đánh dấu đỏ — chẳng lẽ đã bán hết rồi?

Nhân viên bán nhà liếc nhìn xung quanh rồi hạ giọng nói: “Chị thấy hai người mới vào không? Họ đến để sang nhượng suất mua nhà đấy. Ngày mở bán, ba bốn giờ sáng đã có người xếp hàng rồi. Ai lấy được suất mua có thể chuyển nhượng. Ngày mở bán chỉ cần đặt cọc hai vạn, sau đó có hai tuần để xoay sở tiền đặt trước. Miễn là trong hai tuần đó tìm được người mua là xong.”

“Trời, tôi chỉ thấy mấy chuyện này trong phim Hồng Kông, không ngờ ở đại lục cũng có luôn à?”

“Chị nói đúng rồi đó. Từ năm 98, khi bất động sản được thị trường hóa hoàn toàn, giá nhà cứ thế tăng vùn vụt. Nhiều chiêu trò kiếm tiền cũng theo đó mà ra đời. Không thể như dân Ôn Châu mua cả chục căn rồi bán lại kiếm lời khủng, thì ít nhất cũng kiếm chút đỉnh. Nếu chị muốn mua, em có thể làm trung gian cho.”

“Bao nhiêu?”

“Hai ngàn năm. Phải nhanh lên nhé, thời gian có hạn. Nếu không sang nhượng xong trong hai tuần, người ta sẽ phải đóng tiền đặt trước, không thì mất trắng tiền cọc hai vạn. Mặc dù sau này vẫn có thể sang tên, nhưng thời gian và chi phí bỏ ra sẽ nhiều hơn nhiều.”

Tần Ca thầm nghĩ: "Kiếm tiền dễ thật đấy! Mình làm việc quần quật một tháng mới được 1.200 tệ cơ mà."

Cô xem xong thì rời đi, không có ý định mua lại suất từ người khác. Việc lớn như mua nhà, kiểu gì cũng phải để mẹ đến xem cùng thì cô mới yên tâm.