Khi Nữ Thần Streamer Trà Xanh Và CEO Trực Nam Hoán Đổi Thân Xác

Chương 33

Hoàng Cẩn còn muốn nói lý lẽ, liền nghe thấy bên kia cúp máy. Cô ta đặt điện thoại xuống chửi rủa vào không khí, cuối cùng tức giận đến mức ném thẳng điện thoại ra ngoài.

Cùng với một tiếng "ầm", lượt xem video của Diệp Phục Linh đang tăng vọt một cách chóng mặt.

Fan của cô và những người qua đường lần lượt nhảy ra đối đầu với đám thuỷ quân kỳ lạ trong khu bình luận, mọi người vừa thảo luận sôi nổi vừa chia sẻ video, thậm chí còn đăng lên Weibo kêu gọi những người khác đến xem "khỉ văn minh". Độ hot của video không ngừng tăng lên, rất nhanh đã được đẩy lên trang chủ của ứng dụng.

Diệp Phục Linh vội thừa cơ hội đang hot liền quảng bá cho buổi livestream vài ngày sau, cô nhìn số lượng fan đang tăng lên theo thời gian thực, đặt điện thoại xuống, hai mắt sáng rực: "Kỷ tổng, anh đúng là một con cá chép may mắn! Yêu anh!"

Cô chỉ đang dùng kỹ năng nũng nịu của gái ngọt ngào như thường lệ để bày tỏ niềm vui trong lòng, lại thấy sắc mặt Kỷ Tư Nam thay đổi hẳn.

"Ăn nói linh tinh cái gì đấy!" Anh vội vàng ném lại một câu, úp điện thoại xuống, quay mặt đi.

Độ hot của video vẫn tiếp tục tăng lên, ngày hôm sau cũng không dừng lại. Thiên thời địa lợi nhân hòa Diệp Phục Linh chiếm trọn. Chủ đề của cô vừa mới lạ vừa không thể sao chép, lại còn có chiêu trò từ trên trời rơi xuống, đương nhiên là xông pha mở đường, trực tiếp leo lên vị trí đầu tiên về lượt xem video tuần này của nền tảng Pineapple Live.

Đây là thành tích Diệp Phục Linh chưa từng đạt được, nếu như mọi khi thì cô nhất định sẽ làm một bữa ngon ăn mừng cùng em trai, nhưng tình hình bây giờ đặc biệt, cô chỉ có thể nhìn thấy em trai qua video call với Kỷ Tư Nam.

"Kỷ tổng, phiền anh xích sang phải một chút." Diệp Phục Linh nhỏ giọng chỉ đạo.

Kỷ Tư Nam đeo tai nghe mặt lạnh tanh di chuyển điện thoại của mình sang phải một chút. Anh vạn vạn không ngờ, có một ngày mình lại giống như một tên biếи ŧɦái lén chụp ảnh cậu bé làm bài tập.

Diệp Phục Linh luyến tiếc nhìn một lát, thấy em trai đã dùng chiếc cặp sách mới, khẽ nói: "Được rồi, tôi yên tâm rồi, cảm ơn Kỷ tổng."

"Không có gì." Kỷ Tư Nam tắt camera: "Tôi cúp máy đây."

Anh còn chưa kịp cúp điện thoại, Diệp Thương Lục trong phòng đột nhiên gọi một tiếng: "Chị ơi, em có chuyện muốn nói với chị."

"Chuyện gì vậy?"

"Chị ơi, ngày mai chị có thể đưa em đến trường không? Chỉ một ngày thôi." Diệp Thương Lục đặt bút chì xuống, chạy đến bên cạnh Kỷ Tư Nam túm lấy ống quần anh: "Em không muốn đi xe buýt trường, chị tốt nhất, xin chị, xin chị đấy."

Kỷ Tư Nam bây giờ chỉ có thể làm việc online, không sợ muộn. Hơn nữa, anh cũng không thể từ chối Lục Lục. Chỉ cần Lục Lục dùng đôi mắt đen láy nhìn anh, cầu xin anh làm điều gì đó, anh liền mềm lòng.