Làm Người Mù Vạn Nhân Mê Trong Truyện Vườn Trường F4 Quý Tộc

Chương 1

[Tách! Tách! Kết nối hệ thống thành công!]

[Chào mừng ký chủ Lâm Nhạc, tôi là hệ thống của cậu đây ạ!]

Âm thanh xa lạ lạnh lẽo vang lên trong đầu khiến Lâm Nhạc hoảng hốt nắm chặt lấy tay áo.

Phải mất một lúc lâu cậu mới hoàn hồn lại: “C… Chào cậu…”

Hệ thống không đáp lại lời chào ấy, chỉ tiếp tục nói bằng giọng vô cảm: [Ký chủ đã tử vong trong một vụ tai nạn giao thông. Nếu cậu hoàn thành nhiệm vụ thì chúng tôi sẽ giúp cậu phục sinh và phục hồi thị lực. Xin hỏi cậu có đồng ý ký kết hợp đồng không ạ?]

Lâm Nhạc chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra: “Cái… Cái gì cơ?”

[Ký kết hợp đồng thành công. Bắt đầu truyền dữ liệu thế giới.]

Trong trạng thái hoàn toàn mù mịt, Lâm Nhạc bị ép tiếp nhận bối cảnh thế giới mới.

Đây là một quyển tiểu thuyết “vạn người mê”, xoay quanh Hàn Cẩn Ngôn – một bé thụ xinh xẻo như ánh mặt trời được nhiều nam thần theo đuổi.

Mà cậu thì chỉ là một nền phụ trong nhóm nam chính, một kẻ mù cố chen chân vào bộ ba Hạng Trì – Phó Cơ – Chu Trọng Thiệp, nhưng dù làm gì cũng chẳng được ai để mắt.

Trái lại, Hàn Cẩn Ngôn lại dễ dàng chiếm trọn sự chú ý và thiện cảm của họ. Chính điều đó khiến Lâm Nhạc vô cùng ghen tị, nhiệm vụ của cậu là… Gia nhập bộ ba ấy và ngăn cản Hàn Cẩn Ngôn xen vào.

Hệ thống nói rằng mỗi khi hoàn thành mười nhiệm vụ, cậu sẽ được thưởng mười phút nhìn thấy ánh sáng.

[Ký chủ đã nắm rõ nhiệm vụ chưa ạ?]

Lâm Nhạc nghiêm túc gật đầu: “Ừm! Tôi hiểu rồi! Phải gia nhập nhóm của họ và không cho Hàn Cẩn Ngôn bước vào!”

[Tốt lắm. Xin cứ yên tâm, nhiệm vụ sẽ không vi phạm đạo đức hay pháp luật, cũng không làm tổn hại ai cả. Chúc cậu hoàn thành suôn sẻ nhé!]

[Chào mừng ký chủ…]

Tháng Mười Một lạnh buốt, nước đá tạt thẳng vào người khiến Lâm Nhạc choàng tỉnh, đôi mắt mở to nhưng chỉ toàn một màu đen kịt.

Âm thanh xung quanh bắt đầu rõ ràng, hỗn loạn, giọng nam xen lẫn giọng nữ, từng câu từng chữ đều sắc bén như lưỡi dao đâm thẳng vào tai khiến đầu cậu đau nhức như muốn nổ tung.

“Cái đồ mù xấu xí kia, loại người như mày là cái thá gì mà cũng dám bám lấy anh Hạng Trì và bạn của anh ấy hả? Không biết xấu hổ à?”

“Suốt ngày giả vờ đáng thương trước mặt bọn họ, ồ! Thích diễn chứ gì? Giờ thì diễn cho đã vào đi này!”

“Đồ mù thối tha, nhìn mà phát ngấy luôn ấy. Chính phủ bị gì vậy trời, lại còn phát động cái gì mà quan tâm người khuyết tật rồi đưa loại như mày vào trường tụi tao làm quái gì không biết?”