Tô Nghị mắt đỏ ngầu, gầm lên:
“Nhất định cậu ta còn ở trong khách sạn này! Tìm cho tôi! Không tìm thấy cậu ta, tôi xử các người!”
“Rõ!” Người đàn ông xem đây là cơ hội lập công, lập tức dẫn người đi lục soát toàn bộ khách sạn.
Trong khi đó, Thẩm An đã rời khỏi phòng bên cạnh, thong thả đi trong hành lang như không có chuyện gì, còn vô tình lướt qua nhóm người đang tìm mình. Thấy bọn họ rối loạn trong gương treo hành lang, cậu bật cười khinh khỉnh.
Dựa vào đám người đó mà cũng đòi bắt được cậu? Mơ đi.
Tâm trạng thoải mái, Thẩm An bước vào sảnh lớn. Bỗng nhiên, cổ cậu cảm thấy khác lạ, một luồng khí nóng từ bụng dưới lan tỏa khắp người, rồi xộc thẳng lên não. Trong không khí vang lên hương cam ngọt dịu và hấp dẫn, như hòa quyện cùng khí lạnh mùa đông.
Hai chân Thẩm An bỗng mềm nhũn, suýt ngã xuống đất, may mà kịp vịn vào tường để giữ thăng bằng, tay ôm đầu cố gắng đứng vững.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Cậu nhớ trong truyện không có đoạn nguyên chủ bị bệnh mà?
Thẩm An nhanh chóng lục lại ký ức khi đọc truyện, vẫn không tìm ra manh mối. Tay vô thức chạm ra sau gáy, bỗng cảm nhận được một chỗ nhô lên, khi ấn nhẹ vào đấy lại có cảm giác tê dại ngứa ngáy khiến cậu giật mình. Cậu xoay người, dựa vào gương toàn thân trên tường để nhìn rõ chỗ nhô lên sau cổ.
Chỗ da ấy giống như mạch máu đang phồng lên...
Con ngươi của Thẩm An co rút mạnh, cậu nhớ ra rồi.
Nguyên chủ là một Omega, hôm nay vừa khéo đến kỳ phát tình.
Thế giới này ngoài hai giới tính nam nữ còn tồn tại thêm ba thuộc tính: Alpha, Beta, và Omega.
Alpha là kẻ thống trị, cao lớn, đẹp trai, nắm giữ những tài nguyên ưu tú nhất thế giới. Alpha có kỳ phát tình và có thể đánh dấu Omega làm bạn đời suốt đời.
Beta là người bình thường, không ngửi thấy mùi hương khi Alpha hay Omega phát tình.
Omega có thể bị đánh dấu, cũng có kỳ phát tình như Alpha, có khả năng sinh con cho Alpha. Omega chất lượng cao càng dễ được Alpha ưu ái.
Mà nguyên chủ đã giấu diếm thân phận Omega, luôn tự xưng là Alpha, nên không ai biết được giới tính thật của cậu ấy.
“Người đó chạy đi đâu rồi? Khách sạn lớn thế này chẳng lẽ mọc cánh bay mất à?”
“Không rõ nữa, tra camera cũng không thấy, chỉ có thể lục soát từng phòng. Chẳng lẽ nhảy từ cửa sổ xuống rồi?”
Giọng nói của hai vệ sĩ phía sau kéo suy nghĩ mông lung của Thẩm An về thực tại. Cậu muốn rời đi, nhưng cơ thể lại mềm nhũn, tay chân vô lực, chỉ có thể bất lực đứng yên tại chỗ.