Sau Khi Tiếng Lòng Bị Tiết Lộ, Mọi Người Đều Đến Công Lược Ta

Chương 8: Đổi điều kiện khác

【Không đúng nha! Hoàng thượng bệnh nặng, ngươi không khuyên ta ngủ với Thái tử để cứu cha hắn, sao lại khuyên ta ngủ với Diệp thị lang?】

Tiếng của gương nhỏ mềm mại, cố tỏ ra như một người lớn chín chắn.

【Ngươi ngốc à! Hoàng thượng chết thì Thái tử sẽ lên ngôi, hắn sao có thể vì cứu vua mà hiến thân chứ. Hơn nữa, Thái tử ở Đông cung, muốn ngủ với hắn khó lắm đó! Nhưng Diệp thị lang thì dễ ngủ hơn nhiều, sau này ngươi tìm cơ hội là có thể ngủ được với hắn.】

【Hôm qua ngươi đâu có nói vậy, ngươi bảo nếu ta ngủ với hắn, ta sẽ bị Thái tử và đám người kia tranh giành, cướp đoạt.】

【Không sao đâu, ngươi đừng gả cho Diệp thị lang là được. Chỉ cần ngươi không gả đi, bọn họ sẽ nghĩ mình còn cơ hội, chắc chắn sẽ không phát điên lên đâu.】

【……】

【Thôi đi, ngươi đừng nói nữa, ta cứ cảm thấy ngươi đang coi ta là đứa ngốc để lừa gạt.】

【Chán quá đi, thì ra lâm triều chán vậy sao? Hai nhà cãi nhau về chuyện con cháu, cũng phải để Hoàng thượng định đoạt, bên ngươi có chuyện gì tám không?】

Lại là một ngày gương nhỏ không thuyết phục được Phương Nhược Đường.

Nó cũng không nản.

【Ngươi muốn biết chuyện bát quái gì nào?】

【Nói gì cũng được.】

Gương nhỏ hào hứng nói với Phương Nhược Đường:

【Hộ bộ Thượng thư, Trần đại nhân, có một căn phòng bằng vàng, hơn nữa ông ta có một tật xấu: mỗi đêm đều phải ôm cục vàng ngủ.】

【Ông ta giàu vậy sao?】

【Đúng vậy! Ông ta đã tham ô rất nhiều ngân lượng. Năm ngoái Hộ bộ chi ngân sách sửa đê ở Giang Nam, hiện giờ đê đã lung lay sắp sập rồi, nếu sập thật thì sẽ khiến hàng vạn hộ dân trôi dạt, không còn nhà để về.】

Trần thượng thư đột nhiên phủ phục sát đất, động tác lớn đến mức Phương Nhược Đường đang lơ đãng cũng chú ý thấy.

【Ông ta bị sao vậy? Vừa nãy có nói gì không?】

【Không có, không biết nữa, nhưng hiện giờ ở Giang Nam đang mưa to, tối nay nếu đê sập sẽ có hơn vạn người chết.】

【Cái gì? Nghiêm trọng vậy sao? Gương nhỏ, ngươi có cách nào cứu người không?】

【Ta không có, nhưng ngươi có thể.】

【Ngươi đừng đùa nữa, chuyện sống chết liên quan cả một phương, ta làm gì có bản lĩnh cứu được.】

【Thật đó, bây giờ ngươi đi ngủ với Thái tử, ta sẽ lập tức liên hệ với huyện lệnh Ngũ Cốc huyện, bảo ông ta tổ chức cho dân chúng sơ tán.】

【Ngươi lại đạo đức giả trói buộc ta, ta nói rồi, ta không có đạo đức, ngươi không trói buộc nổi ta đâu.】

Phương Nhược Đường mạnh mẽ phản bác trong lòng, nhưng nghĩ đến tính mạng của hàng vạn người, sắc mặt nàng cũng hơi tái đi.

Đúng lúc này có quan viên đứng ra tố giác Hộ bộ Thượng thư tham ô nhận hối lộ, Hoàng thượng dứt khoát hạ chỉ bắt người, lệnh Cẩm y vệ lập tức lục soát phủ Thượng thư.

Trong chớp mắt, tốc độ nhanh đến kinh người.

【Ta đột nhiên phát hiện triều đình làm việc nhanh thật đó! Sao trước đây tổ phụ ta hay buồn rầu, một mệnh lệnh chính trị mà phải kéo dài mấy ngày?】

【Có lẽ tổ phụ ngươi năng lực kém đó!】

【Có lý.】

Phương thừa tướng nghiến răng nghiến lợi liếc nhìn cháu gái mình, rồi bước ra bẩm tấu chuyện mưa lớn ở Giang Nam, lại nói: “Trần đại nhân tham ô lạm quyền, thần lo lắng con đê do ông ta giám sát tu sửa năm ngoái e rằng chưa được thi công đến nơi đến chốn.”

【Tổ phụ, ngài lo là đúng rồi, nhưng có lo cũng không kịp nữa, đêm nay sẽ sập, đến lúc đó hàng vạn người sẽ chết trong cơn lũ lụt này.】

【Ngươi nói ngươi có thể liên hệ với huyện lệnh Ngũ Cốc huyện, liên hệ bằng cách nào?】

【Mở thương thành, trong thương thành có phù truyền vật, đến lúc đó chỉ cần gửi ý chỉ của Hoàng thượng bên này sang là được. Nếu rộng rãi hơn thì kèm thêm một tờ phù truyền âm, bên này còn có thể đối thoại với bên kia nữa đó!】

【Ngươi đừng mơ, ta sẽ không đi ngủ với họ đâu, ngươi đổi điều kiện khác để mở thương thành đi, ai lại bắt làm nhiệm vụ đầu tiên mà đã phải đánh úp như thế, phải từ dễ đến khó chứ!】

【Vậy thì miệng chạm miệng, hôn sáu người bọn họ, mỗi người một cái.】

【%……¥#u0026*(u0026¥#@】

Phương Nhược Đường chửi thề một trận thô tục cực kỳ mới miễn cưỡng đè nén được cơn giận.

【Ngươi rốt cuộc là cái đồ không đứng đắn gì thế, nói nghe xem! Rốt cuộc ngươi là do chính kẻ thù chính trị nào của tổ phụ ta phái đến, mục đích là để khiến ta thân bại danh liệt, bôi nhọ nhà họ Phương chúng ta đúng không!】