(NP) Quy Tắc Dị Chủng: Sau Khi Thu Của Hồi Môn Của Nhóm Người Xứng Đôi

Chương 3

Theo dõi ba ngày, cho đến khi nhìn thấy thành phố C29, cô cũng không hề để lộ bản thân.

Loài người đều là động vật sống theo bầy đàn, Trần Điềm sau khi nhìn thấy một tòa thành thị như vậy, rốt cuộc buông xuống cảnh giác, từ những gì cô quan sát nửa ngày qua, tòa thành này xem như một căn cứ bình thường mà lại bình thường.

Tuy rằng rất ít, nhưng cũng đã nhìn thấy vài nữ giới ở một cổng thành khác.

Cuộc sống... dường như tốt hơn nam giới?

Trần Điềm không hiểu lắm, cấp bậc của những nữ tính đó rõ ràng rất thấp.

Những nữ tính đó đều đi cổng Nam, con đường bên đó được sửa tốt hơn, người và xe qua lại cũng nhiều hơn một chút.

Sau khi xác định không có vấn đề gì lớn.

Trần Điềm từ sườn núi nhỏ ẩn thân bò dậy, chậm rãi đi về phía cổng Bắc.

...

“Nữ... Nữ tính?”

Còn chưa đợi Trần Điềm đến gần, lính canh ở cổng thành đã phát hiện ra tung tích của cô.

Giữa trán họ đều có hoa văn, phần lớn đều không giống nhau lắm, màu sắc cũng là màu xám chiếm đa số, cá biệt là màu xanh lơ.

Từng người vóc dáng cao lớn, uy vũ hùng tráng, cũng không biết có phải vì nguyên nhân dị năng không.

Dù sao bản thân Trần Điềm chính là từ 1m6 ban đầu đã cao lên 1m65 hiện tại, đương nhiên, cũng có thể là do cô tuổi còn chưa lớn lắm, vẫn còn có thể cao lên!

“... Cô.” Trần Điềm vừa bật ra được một chữ, đã bị giọng nói khàn khàn dọa sợ, cô muốn chào hỏi họ, nhưng cô đã quá lâu không nói chuyện.

Trong phút chốc, lại có chút cứng họng không nói nên lời.

“Xin hỏi ngài đi một mình sao? Sao lại đi cổng Bắc?” Nhóm lính canh đâu chỉ là có chút nghi ngờ, quả thực kinh ngạc chết đi được.

Phải biết rằng nữ tính hiện tại ra ngoài không dẫn theo người xứng đôi quả thực giống như người thời trước mạt thế ra ngoài không cầm theo di động vậy, rất hiếm.

Cho dù thỉnh thoảng thật sự có người không dẫn theo người xứng đôi, cũng đều là chuyện chỉ có ở thành phố cấp A hoặc cấp S.

Nhưng anh ấy là một dị biến giả tam giai thế mà lại không cảm nhận được cấp bậc của vị nữ tính này, lẽ nào còn cao hơn cả mình sao?

Bởi vì vị trí thú văn đặc thù, còn có lực áp chế đặc biệt của nữ tính đối với nam tính, bọn họ rất khó phán đoán cấp bậc của nữ dị biến giả.

Thiếu nữ trước mặt này, nhìn tuổi không lớn, trên cổ quấn chiếc khăn quàng cổ thoáng khí, che đi hơn nửa khuôn mặt bụi bặm, chỉ lộ ra đôi mắt lại sắc bén lạ thường.

Khiến người ta không dám nhìn nhiều.

Trần Điềm cụp mắt xuống, giơ ngón tay chỉ vào cổ họng mình, ý bảo mình không nói chuyện được.

Cô chú ý tới chữ "ngài" vừa rồi, lập tức thay đổi sách lược muốn lừa gạt đi vào của mình.

Người bảo vệ này cũng không dám hỏi nhiều, nếu là nam dị biến giả, anh ta khẳng định là phải tra hỏi rõ ràng.

Nhưng nếu là nữ tính, bất luận thế nào cũng cần phải đưa đến đại sảnh dị biến, để trí tuệ nhân tạo [Hy Vọng 2471] tiến hành đăng ký.