Tinh Tế: Mời Em Tiếp Nhận Tin Tức Tố Của Tôi

Chương 16

Osnock đưa khay thức ăn cho Hứa Kim Triều, Hứa Kim Triều nhận lấy. Cô ngoan ngoãn giơ lên chờ chú bán cơm lấy thức ăn.

Chú bán cơm nhìn Hứa Kim Triều với ánh mắt nghi ngờ, chừng này ăn no sao?

Chú ấy muốn lấy thêm, lại nhìn vóc dáng nhỏ nhắn của Hứa Kim Triều.

Lấy nhiều quá cô ăn hết không nhỉ?

Thôi bỏ đi, chú bán cơm vẫn run tay như mọi khi, có điều vẫn lấy cho Hứa Kim Triều đầy một muỗng.

Khẩu phần đầy đủ!

Lấy thức ăn xong, Hứa Kim Triều thức thời lùi về phía sau Osnock.

Osnock: "Món giống của cô ấy, thêm một phần thịt mềm và thịt thú không xương."

Bốn món mặn một cơm.

Bị Hứa Kim Triều ảnh hưởng, Osnock nhìn bữa cơm thường ngày của mình mà cảm thấy đặc biệt hài lòng.

Hai người tìm một chỗ không có ai ngồi xuống.

Osnock vốn không phải là người nói nhiều, cộng thêm Hứa Kim Triều không biết nói.

Nhất thời lúc này trên bàn chỉ có tiếng ăn cơm.

Miếng đầu tiên Hứa Kim Triều ăn rất thận trọng, dù sao thế giới cũng khác nhau nên không thể đảm bảo khẩu vị giống nhau.

Nhưng ăn một miếng cơm, vẫn là hương vị cũ. Hứa Kim Triều yên tâm.

Cô ăn từng miếng từng miếng.

Hương vị khá ổn, có thể ăn được, chỉ là hơi khét.

Cô có thói quen để dành món ngon ăn sau cùng. Trong hai mươi năm nghèo khó trước đây, thịt đối với Hứa Kim Triều là món ngon.

Vì vậy cô ăn món rau không rõ tên đó với cơm trước, cuối cùng mới ăn thịt.

Cô cắn một miếng mà không hề đề phòng,

“Xẹt...”

Dai vậy sao?

Hứa Kim Triều không tin, cô cắn mạnh một cái.

Cuối cùng cô cũng cắn đứt miếng thịt đó, bên trong là gân sống.

Trong miệng lập tức tràn ngập mùi tanh máu, Hứa Kim Triều cố nhịn buồn nôn nuốt xuống.

Cô không dám động đến miếng thứ hai nữa.

Osnock chứng kiến tất cả: "..."

Đó là món mới của nhà ăn. Thịt nướng ba phần chín, cấp năng lượng hai. Vừa nói, cậu ta tự gắp một miếng thịt nướng bỏ vào miệng.

Miếng thịt mà Hứa Kim Triều nhai quá khó khăn, thậm chí suýt nữa không cắn đứt. Ấy vậy mà trong miệng Osnock lại như một viên kẹo mềm, tùy ý cậu ta nắn bóp.

Cô nhìn mà cảm thấy ê răng.

Hứa Kim Triều tiếp tục ăn cơm. May mà chú bán cơm lấy khẩu phần đầy đủ, dù không ăn thịt nướng, Hứa Kim Triều cũng đã thấy no.

Osnock ăn rất nhanh, có điều không hề thô lỗ. Hai người ăn cùng lúc mà thức ăn trong khay của cậu ta đã sắp hết.

Hứa Kim Triều cố tình ăn chậm, cô ăn cơm từng miếng nhỏ.

Cuối cùng Osnock cũng ăn xong miếng cuối cùng.

Hứa Kim Triều đặt đũa xuống, cô chỉ vào miệng mình.

Osnock nhìn sang, trên miệng cô không có gì cả.

Osnock: "..."

Đôi khi cậu ta cũng khá bất lực.

Thấy cậu ta không có động tĩnh, Hứa Kim Triều đánh liều.

Cô gắp một miếng thịt nướng rồi cố tình cọ lên khóe miệng cô, sau đó lại chỉ vào miệng.

Hành động này mà Osnock còn không hiểu thì đúng là đồ ngốc.

“Đặt khay thức ăn xuống trước, tôi đưa cô vào... Nhà vệ sinh.” Osnock hiếm khi ấp úng.

Hứa Kim Triều ngoan ngoãn cầm khay thức ăn lên.

Hai người lại đi đến chiếc tủ dài bên phải quầy bán cơm.

Osnock đặt khay thức ăn vào, Hứa Kim Triều làm theo.

Robot bên cạnh mỉm cười, thứ trông giống như chiếc tủ dài này lại bắt đầu di chuyển bên dưới.

Là băng chuyền à?

Chiếc tủ dài nối với một cửa sổ, Hứa Kim Triều đoán đó là phòng rửa bát.

Thấy Hứa Kim Triều thu hồi ánh mắt, Osnock mới bắt đầu đi.

Đi vào bên trong, Hứa Kim Triều mới thực sự cảm nhận được sự đa dạng giới tính của thế giới này.

[Alpha, Beta, Omega.]

Cảm ơn bài học vỡ lòng, cô có thể nhận ra mình nên vào phòng nào.

Osnock cảm thấy mình như đang dẫn theo một đứa trẻ, bây giờ cậu ta giống như một người cha Omega sắp buông tay con. Giọng điệu cậu ta có chút không tự nhiên: "Ở đó, cô đi đi."

Chữ này cô vẫn nhận ra.

Rửa mặt qua loa, Hứa Kim Triều nhanh chóng đi ra.

Nhìn Osnock vẫn đứng tại chỗ, Hứa Kim Triều không nhịn được chỉ vào miệng cậu ta rồi lại chỉ vào nhà vệ sinh có chữ Alpha.

Osnock đút một tay vào túi, lấy ra một gói khăn giấy.

Ý tứ của cậu ta rất rõ ràng.

Hứa Kim Triều: "..."

Vậy tại sao lúc đầu cậu ta không đưa cho cô?