Tinh Tế: Mời Em Tiếp Nhận Tin Tức Tố Của Tôi

Chương 15

Hay nói cách khác, ngay từ đầu cậu ta đã không định gọi cô bằng mã số.

Hứa Kim Triều gật đầu lia lịa, suy nghĩ lan man, hóa ra Clétia thực sự vội đi ăn cơm.

“Vậy đi thôi.” Osnock chủ động đưa tay ra.

Đối với người sống sót mà cậu ta tự mình phát hiện, cậu ta luôn bao dung hơn một chút.

Nhìn bàn tay với các khớp xương rõ ràng trước mặt, Hứa Kim Triều đưa tay ra nắm lấy.

Cảm giác đầu tiên là ấm áp, nhiệt độ hoàn toàn khác với bàn tay lạnh lẽo của cô.

Dựa vào sức lực của Osnock để đứng dậy, Hứa Kim Triều lịch sự buông tay ra.

Giống như lúc đến, cô đi theo sau Osnock.

“Hừ...” Eureka nhìn hai người rời đi mà không nhịn được cười khẩy, đáy mắt mang theo vẻ chế giễu.

Thật là một kẻ không lịch sự.

Cô không biết hỏi anh ấy sao?

Tên đạo đức giả Osnock kia bị làm sao vậy, đừng có phát tán lòng thương hại nực cười đó nữa.

A001…

Với thể chất nực cười đó, làm sao cô có thể vượt qua bài kiểm tra do kẻ kia thiết kế?

Tên đó chẳng khác nào một kẻ điên.

...

Lại bước vào thang máy, tâm trạng của cô lúc này đã khác.

Hứa Kim Triều chỉ muốn nhanh chóng đi ăn, hay nói đúng hơn là uống dịch dinh dưỡng rồi đi học!

Học tập làm người ta vui vẻ, học tập làm người ta tiến bộ.

Hứa Kim Triều không chú ý rằng lần này Osnock đã cố tình tránh chiếc thang máy lúc đến.

Cảm nhận được tinh thần lực sôi nổi của Hứa Kim Triều, Osnock cúi đầu nhìn cô.

Cô đang nghĩ gì vậy? Năng động quá.

Có lẽ là do vừa kiểm tra xong, tinh thần lực của Hứa Kim Triều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà bản thân cô lại không biết.

Tinh thần lực của cô tự do bay nhảy bên ngoài, phơi bày cảm xúc của cô một cách triệt để.

“Ting.”

[44.]

Hứa Kim Triều ngẩng đầu, đây là nhà ăn!

Không nhớ gì cũng phải nhớ nhà ăn ở tầng 44.

Cô tự cho rằng mình đang lặng lẽ đi theo sau Osnock.

Cô nhìn quanh, toàn là trai xinh gái đẹp cao trên 1m8, chỉ có Hứa Kim Triều cao hơn 1m6 một chút là lạc lõng.

Cô thực sự rất áp lực, có cảm giác như không khí mình hít thở là không khí đã qua thanh lọc của họ.

Cảm giác đặc quánh ấy làm người ta khó chịu.

Cảm giác của Hứa Kim Triều không sai, những tinh thần lực thoắt ẩn thoắt hiện đã vây quanh cô ngay khi cô bước vào nhà ăn.

Chúng hoặc là tò mò, hoặc là ác ý, hoặc là trêu chọc.

Một Beta vô hại với tinh thần lực lộ ra ngoài đột nhiên xuất hiện giữa một đám Alpha, giống như con thỏ lạc vào bầy sói.

Hứa Kim Triều lặng lẽ đến gần Osnock hơn. Thật kỳ lạ, rõ ràng xung quanh không có ai mà cô lại cảm thấy như bị bao vây.

Cô rùng mình một cái.

Osnock thở dài, xem ra phải để Clétia dạy cô về tinh thần lực trước.

Cậu ta không dừng bước, giải phóng tinh thần lực của mình bao quanh hai người.

Những tinh thần lực đang xem giống loài mới - Hứa Kim Triều lập tức chạy biến mất tăm.

Lúc này Hứa Kim Triều mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Vở kịch nhỏ qua đi, không biết hai người đã đến một quầy thức ăn từ lúc nào.

“Cô muốn ăn gì?” Osnock hỏi.

Hứa Kim Triều hơi lúng túng, cô đứng sau Osnock nên không nhìn thấy.

Cô lặng lẽ di chuyển bước chân.

“Ồ.” Lúc này Osnock mới nhận ra điều gì đó, cậu ta lùi sang một bên.

Đây cũng là lần đầu tiên cậu ta tiếp xúc với Beta có vóc dáng thế này nên nhất thời sơ suất.

Chiều cao 1m88 của cậu ta thực sự đã che khuất Hứa Kim Triều cao 1m60.

Chú bán cơm đang thắc mắc tại sao hôm nay Osnock lại lề mề như vậy, ai ngờ cậu ta vừa di chuyển đã lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn của Hứa Kim Triều.

Hứa Kim Triều nhìn thấy chú bán cơm liền mỉm cười lịch sự, hy vọng chú ở tinh tế không run tay.

Cô chăm chú nhìn các món ăn nhưng không nhận ra cái nào, chỉ có thể phân biệt rau là rau, thịt là thịt.

Cô đưa tay chỉ vào một món rau màu xanh nhạt, sau đó lại chỉ vào một món thịt.

Ánh mắt cô di chuyển, nhìn thấy cơm trắng tinh, đôi mắt cô sáng lên.

Xem cô nhìn thấy gì kìa!

Cô kiên quyết chỉ vào cơm trắng.