Hệ Thống Siêu Sinh: Hoàng Hậu Một Lần Sinh Tám

Chương 4: Hoàng thượng bắt đi

Lâm Song Song ban đầu hoảng sợ, nàng mới mười sáu tuổi thì làm sao có thể chịu chết như vậy được? Nhưng khi nghe giọng điệu nhẹ nhàng của hệ thống tuyên bố rằng chỉ cần sinh con thì không những không đau mà còn nhận được rất nhiều đồ ăn ngon.

Ánh mắt Lâm Song Song lập tức sáng rực lên. Dù có chết trong hậu cung, nàng cũng muốn làm một con ma no bụng, tuyệt đối không chịu làm ma đói.

Thế là, Lâm Song Song coi như đã chấp nhận sự tồn tại của hệ thống. Tuy nhiên, cách tranh sủng vẫn còn phải cần thời gian bàn bạc.

Nhưng Tiểu Sinh Sinh làm sao để nàng nghỉ ngơi được? Ngay lập tức, nó chỉ cho nàng một hướng đi rõ ràng.

[Hệ thống có chức năng định vị, có thể biết được hành tung của hoàng thượng đấy.]

[Nghe nói tối nay hoàng thượng sẽ đến ngự hoa viên, chúng ta hãy chuẩn bị sẵn sàng thôi nào.]

Giọng nói tinh nghịch của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Song Song. Nàng chu môi, thật đúng là không để nàng nghỉ ngơi mà!

Đợt tuyển chọn hậu cung lần này đã thu nhận hai mươi phi tần, phần lớn đều đã được sủng ái. Chỉ có một vài người chưa nhận được ân sủng, trong số ít ỏi đó có nàng – Lâm Song Song.

Những người kia thậm chí có một số đã bị các phi tần khác đầu độc mà qua đời. Còn Lâm Song Song vẫn sống khỏe mạnh, nhưng lại dậm chân tại chỗ, ngay cả mặt hoàng thượng còn chưa nhìn thấy.

Lâm Song Song đưa tay day trán, khó trách Xuân Đào lại lo lắng đến vậy. Người ta đã đấu đá xong một vòng, còn nàng thì đến giờ vẫn chưa bước chân vào cuộc chơi.

Vì đồ ăn ngon, nàng nhất định phải nỗ lực vươn lên.

Biết rằng vào buổi chiều hoàng đế Tiêu Lăng sẽ đến ngự hoa viên để thư giãn, Xuân Đào dồn hết sức để trang điểm và chuẩn bị cho Lâm Song Song.

Lâm Song Song trông đáng yêu mà cũng đầy quyến rũ. Đôi mắt hạnh đào long lanh như chứa chan tình ý, dáng người nóng bỏng, chỗ cần đầy thì đầy, chỗ cần thon thì thon.

Bản thân Lâm Song Song cũng không hiểu vì sao mình lại có vóc dáng như vậy. Trong nhà có ba vị ca ca, chỉ có mình nàng là nữ tử nên được cưng chiều từ nhỏ. Nàng chưa từng kiêng khem gì, cũng chẳng vận động tập luyện, thế mà dù ăn bao nhiêu cũng không hề béo lên. Từ sau khi dậy thì, vóc dáng của nàng luôn như hiện tại. Cha mẹ cố ý làm cho nàng toàn những bộ trang phục rộng rãi, lo sợ có kẻ để ý mà bắt mất nàng đi.

Nào ngờ, cuối cùng không bị tên đầu hói nào bắt đi mà lại bị hoàng thượng bắt mất. Người nhà tuy giận mà chẳng dám nói gì.