Đây cũng là điều Thời Bắc Thuần thấy khó hiểu nhất. Một tuần vừa qua, người bạn cùng phòng này thay đổi quá lớn. Trước kia, Nguyên Việt trầm lặng ít nói, bản thân anh ta cũng vậy nên cả hai hầu như không giao tiếp. Nhưng Nguyên Việt là người như thế nào, anh ta vẫn nắm rõ.
Còn gần đây — riêng mấy ngày nay, lời Nguyên Việt nói với anh ta còn nhiều hơn mấy tháng cộng lại. Cậu giống như biến thành một người khác hoàn toàn.
“Bí mật~ Giống như chiếc xe bí ngô của Lọ Lem vậy đó.” Nguyên Việt nheo mắt cười ranh mãnh.
Thời Bắc Thuần sững sờ: Cái gì mà Lọ Lem, cái gì mà xe bí ngô? Nguyên Việt đang nói cái gì vậy trời?!
Sau khi biết rằng trong Học viện Quân sự Barten cũng có đủ loại thế lực rối rắm chằng chịt, Nguyên Việt bắt đầu nghĩ cách tìm hiểu thêm thông tin. Nhưng khổ nỗi cậu không có tí tài nguyên nào để dùng, gần như là con số không. Hơn nữa, tài khoản nội bộ trường của cậu lại có quyền hạn rất thấp, tra cứu cũng chẳng ra được thông tin gì có ích.
Mãi đến lúc này cậu mới hiểu ra: có lẽ mấy Alpha ẩn mình trong bóng tối kia thật ra cũng chẳng cố tình che giấu thân phận — chỉ là như cậu, một Beta dân thường vừa nhập học năm nhất, đã sớm bị giam trong “kén thông tin” kín mít, hoàn toàn không thể tiếp xúc được với bọn họ.
Những Alpha cao quý đó có thể thao túng cả hệ thống trong Học viện Barten, nhưng những Beta dân thường như cậu chỉ là những con kiến dưới đáy xã hội — vừa mù vừa điếc.
Nguyên Việt bực bội một hồi, sau đó tự nhủ phải chậm rãi từng bước. Nhiệm vụ chính vẫn là “về nhà”. Đống lộn xộn ở Học viện Barten này, giúp được thì giúp, không giúp được thì thôi. Cậu đâu phải thánh nhân — giúp người cũng phải xem đối phương có đáng hay không. Cần phải biết buông bỏ những lý tưởng giúp đời chẳng mấy thực tế.
Mặc dù trong giao kèo cậu yêu cầu Bố Lý Kỳ Tư phải xin lỗi công khai, nhưng không hề chỉ rõ thời gian, địa điểm hay cách thức xin lỗi. Bố Lý Kỳ Tư đương nhiên không chủ động đề cập. Mà Nguyên Việt lại muốn để cho “viên đạn bay xa thêm chút nữa”, cho nên nhất thời, chuyện này bị treo đó, mấy ngày liền không có động tĩnh. Những người trong trường đang âm thầm chờ xem trò vui cũng bắt đầu sốt ruột rồi.
Buổi trưa hôm đó, Nguyên Việt đến căn tin trường ăn cơm, không ngoài dự đoán đã thu hút vô số ánh nhìn. Có người xem trò vui, có người khinh thường, có người thờ ơ, cũng có người thương hại. Nhưng Nguyên Việt hoàn toàn không để tâm — dù sao cũng chỉ là nhìn mà thôi, chưa có Alpha nào thực sự tìm đến gây sự thì chưa gọi là chuyện lớn.
Nhưng đúng là nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay. Ngay khi Nguyên Việt còn đang băn khoăn hôm nay nên ăn gà xào hay thịt lợn xào thì Bố Lý Kỳ Tư đã dẫn theo Thác Nhĩ Bỉ, Ross cùng mấy tên theo đuôi khác xuất hiện ở cửa căn tin. Vừa xác định được vị trí của Nguyên Việt, hắn ta lập tức dẫn cả đám tiến về phía này.
Bọn họ khí thế bừng bừng, khiến những người đang ăn trong căn tin đều đồng loạt đặt đũa xuống, ánh mắt đồng loạt dán lên người Bố Lý Kỳ Tư, rồi lại chuyển sang Nguyên Việt — qua lại không khác gì những chiếc quạt máy tự động quay đầu.
Lúc này, Nguyên Việt đã quyết định xong sẽ ăn thịt xào. Khi Bố Lý Kỳ Tư cùng đồng bọn bước đến trước mặt cậu, robot trong quầy vừa lúc đẩy khay đồ ăn mà cậu đã chọn ra ngoài.
Bố Lý Kỳ Tư có mái tóc vàng nhạt, giữa đám đông vô cùng nổi bật. Huống hồ, khí chất kiêu căng ngạo mạn của hắn chẳng thể nào che giấu nổi. Hôm nay hắn ta không mặc đồng phục quân sự, mà khoác một chiếc áo khoác bóng màu đỏ đen, chất liệu giống da nhưng không hẳn là da — Nguyên Việt cũng không biết phải tả thế nào. Trên người hắn còn lủng lẳng đủ loại trang sức bạc, đi đến đâu cũng cực kỳ thu hút ánh nhìn.
Vừa mới cầm khay đồ ăn lên tay, Bố Lý Kỳ Tư đã xông tới, không nói không rằng liền giơ tay hất tung khay thức ăn của Nguyên Việt lên không trung. Nguyên Việt không kịp đề phòng, bị lực hất cực mạnh kéo lùi mấy bước, cơm và thức ăn đổ vương vãi khắp nơi, cả nước canh cũng văng đầy lên áo cậu.
Thấy vậy, lập tức có người ngồi dậy rút thiết bị liên lạc ra bắt đầu quay video. Dù ai cũng tranh thủ chọn góc quay tốt nhất, nhưng đều rất ăn ý giữ khoảng cách an toàn.
“Mày cũng bản lĩnh lắm ha! Dám đăng bài lên diễn đàn? Mày tưởng tao không dám gϊếŧ mày à?!”