Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports

Chương 19

Lưu Dật dụi tắt điếu thuốc trong tay, chậm rãi nhả ra làn khói trắng: “Cậu ta đổi tên rồi, muốn tìm cũng chẳng ra đâu.” Với thực lực hiện tại của Hoàng Cốc, dù có liên lạc được thì cũng khó mà nổi bật giữa các câu lạc bộ khác, rất khó được đối phương lựa chọn.

Hạ Thanh ở trong góc lặng lẽ đeo tai nghe lên, định bụng dùng tài khoản này vào trong game dạo một vòng trước đã.

Tài khoản cấp ba này vẫn chưa thể chọn được nhân vật Phục Sư, có lẽ cần phải từ cấp bốn trở lên mới được.

Cô bèn chọn nhân vật Vô Diện Nhân, toàn thân được bao phủ bởi bộ áo choàng đen tuyền, trên đầu đội nón rộng vành, gương mặt phủ kín bằng một lớp vải đen, chỉ lộ ra đôi mắt sắc bén.

Nhân vật Vô Diện Nhân thiên về tấn công, sát thương cao, nhưng điểm yếu là chạy chậm, lượng máu ít, không chịu được đòn. Đây là nhân vật thường được nhiều người chơi lựa chọn.

Cô vốn muốn chơi Ngân Nhân, nhưng sau khi gây ra sự kiện ở khu V, hiện tại nhân vật Ngân Nhân đang đứng trên đầu sóng ngọn gió. Vốn dĩ số người chơi Ngân Nhân đã ít, vì để tránh tạm thời không bị bại lộ thân phận, tốt nhất là nên tránh xa một thời gian.

Lý do cô không muốn để lộ bản thân chính là người điều khiển nhân vật Ngân Nhân kia có rất nhiều. Hiện giờ tình cảnh của cô là tứ bề thọ địch, trong túi lại chẳng có một xu, ở giới chuyên nghiệp chưa đứng vững chân, nên chuyện gây chú ý kiểu này có thể là việc tốt, cũng có thể thành việc xấu.

Sau khi vào game, Hạ Thanh nhàm chán đi dạo lung tung trên bản đồ chính tuyến, tình cờ bắt gặp hai câu lạc bộ Hoàng Cốc và Thương Tuyệt đang giằng co với nhau.

Cô không đổi tên vốn có của tài khoản này. Các thành viên của Hoàng Cốc đều biết rõ cô là ai, vì vậy lần này cô rất thản nhiên đứng bên cạnh.

Thành viên Thương Tuyệt: [Nghe nói đội các cậu nhận vào một tuyển thủ dự bị bị câu lạc bộ Chiến Thắng vứt bỏ phải không?]

Thành viên Thương Tuyệt: [Ha ha ha, huấn luyện viên của Hoàng Cốc chắc điên rồi à? Ai cũng dám nhận vào luôn.]

Thành viên Hoàng Cốc: [Đó là tuyển thủ dự bị, dự bị thôi! Không tính là thành viên chính thức của Hoàng Cốc.]

Đội trưởng Thương Tuyệt: [Lưu Dật à, cậu đừng để bụng, mấy người này miệng mồm không giữ ý, cứ thích nói thẳng sự thật ra thôi.]

Lưu Dật: [Bớt giả bộ trước mặt tôi đi.]

Đội trưởng Thương Tuyệt: [Chà chà chà, giận rồi à? Ai bảo đội các cậu có một huấn luyện viên tốt thế cơ, nhận vào một tuyển thủ dự bị trình độ tự sát vào Hoàng Cốc, không cười các cậu thì cười ai đây?]

Hạ Thanh chỉnh lại tai nghe, liếc mắt nhìn mấy thành viên Hoàng Cốc lúc này đã đầy vẻ giận dữ. Trong tai nghe vang lên giọng nói của Lưu Dật:

Lưu Dật: [Đánh một trận đi.]

Đội trưởng Thương Tuyệt cười đầy khinh thường: [Trần Hạo đi rồi, giờ Hoàng Cốc chỉ còn mỗi mình cậu khổ sở chống đỡ, còn phải dẫn theo đám thành viên gánh mãi không lên nổi. Hà tất phải vậy? Nếu tôi là cậu thì đã đi từ lâu rồi.]

Đội trưởng Thương Tuyệt tiếp tục nói: [Chi bằng cậu sang đội tôi, tôi để cậu ngồi vị trí đội phó luôn, thế nào?]

Bộ Lệ: [Ra là từ nãy giờ cậu muốn đào người à? Đừng nói nhảm nữa, đánh một trận đi. Đội Thương Tuyệt các cậu thắng rồi hẵng có tư cách lớn giọng.]