Đội trưởng Vô Cụ vội tránh né đòn tấn công, nhưng trong lòng vẫn không yên, mắt vô thức hướng về phía bóng người màu bạc vừa biến mất kia... là một Ngân Nhân ư?
Ở một chỗ nào đó sau bụi cỏ rậm cao ngất, Hạ Thanh nhanh chóng đếm qua số trang bị vừa "nhặt" được. Trong đống đồ này, có không ít trang bị hiếm giá trị cao. Chuyến này đúng là thu hoạch lớn thật rồi.
Cô hài lòng vươn vai, bên tai nghe bỗng vang lên tiếng la hét của một thành viên đội nào đó:
[Đội trưởng! Tìm thấy Boss ẩn rồi!]
Vừa nghe câu này, trận hỗn chiến trên bãi cỏ lập tức ngừng lại. Đội trưởng Hùng Bá nhận ra giọng nói của thành viên đội mình thì ôm mặt, nghiến răng nghiến lợi nói: [Mẹ kiếp! Cậu chưa tắt loa chung khu V à!]
Trong chớp mắt, những người chơi còn sống sót sau trận hỗn chiến lập tức chen nhau, tranh giành chạy vào sâu trong khu rừng.
Hạ Thanh núp sau đống cỏ khô, nhìn bãi cỏ rộng rãi nằm la liệt "xác" của các người chơi, đi loanh quanh tìm xem còn trang bị nào để nhặt hời hay không.
Nửa giờ trôi qua, ngay lúc cô chuẩn bị đi nơi khác xem thử, bãi cỏ vốn đang im lìm bỗng nhiên vang lên tiếng người nói chuyện, cô lập tức trốn trở lại trong bụi cỏ.
Không lâu sau, các thành viên của vài câu lạc bộ trước đó lao vào rừng đánh boss lại lần nữa ùa ra bãi cỏ, nhưng số người giờ đây đã giảm gần một nửa so với trước.
Đội trưởng Vô Cụ: [Vừa rồi boss ẩn mà Hùng Bá gϊếŧ được, không phải boss chủ chốt để đoạt khu này.]
Đội trưởng Hùng Bá cũng cảm thấy có gì đó không đúng. Rõ ràng vừa rồi cậu ta đã cướp được con boss kia, nhưng hệ thống lại không thông báo rằng khu V đã bị Hùng Bá chiếm lĩnh. Dựa theo kinh nghiệm, trong khu V chắc chắn còn tồn tại một boss ẩn khác mạnh hơn.
Đội trưởng Xưng Bá: [Bản đồ khu V lớn như vậy, rốt cuộc phải tìm ở đâu đây?]
Nói thì nói vậy, nhưng vì để chiếm được khu V này, cho dù có phải đào sâu ba thước đất thì cũng phải tìm cho bằng được.
Bầu không khí yên tĩnh nhưng căng thẳng một lần nữa lan tỏa, các câu lạc bộ có mặt ở đây âm thầm phái người đi khắp nơi tìm kiếm.
Sáu đội trưởng câu lạc bộ cũng không ai dám hành động hấp tấp, phải giữ lại nhân lực để chuẩn bị công kích con boss ẩn thật sự kia.
Nhất thời cục diện lâm vào trạng thái giằng co, những thành viên còn lại của các câu lạc bộ cũng trở nên căng thẳng, chỉ lo sợ câu lạc bộ khác sẽ nhanh chân hơn mình, tìm thấy tung tích của boss ẩn trước.
Hạ Thanh vẫn im lặng núp phía sau bụi cỏ, chờ đợi đám đông tản ra. Lúc này không có cảnh hỗn chiến, cô không tiện làm ra động tác rõ ràng nào cả. Nếu một người chơi tự do như cô mà khiến các câu lạc bộ kia chú ý, cô sẽ lập tức trở thành miếng thịt bị vây quanh bởi nhiều lưỡi dao, bị bọn họ đồng loạt tấn công.
Nếu là kiếp trước thì cô chẳng hề sợ hãi, nhưng bây giờ thì lực bất tòng tâm. Một Ngân Nhân cấp một đối mặt với sự bao vây của đông đảo thành viên các câu lạc bộ kia, tuy không chết được, bỏ chạy cũng không thành vấn đề, nhưng mục đích của cô hiện giờ là đi nhặt hời trang bị. Một khi đã bị phát hiện, làm sao cô còn tiếp tục nhặt hời được nữa?
Phải tìm cách chạy vào sâu trong rừng, xem thử có phát hiện gì mới hay không. Đột nhiên, mặt đất dưới chân bắt đầu rung chuyển…
Hạ Thanh đã từng trải qua vô số lần tình huống tương tự, sắc mặt lập tức biến đổi, mặc kệ có bị phát hiện hay không, cô bật dậy với tốc độ cực nhanh, lao thẳng vào hướng khu rừng.
Ai mà ngờ được vị trí ngay dưới chân cô lại chính là nơi boss ẩn khổng lồ kia ẩn náu chứ!