Xuyên Thành Nữ Phụ Ác Độc Giả Trai Trong Truyện Về Esports

Chương 5

“Sẽ tốt lên thôi.” Hạ Thanh mở miệng an ủi anh. Ngẩng đầu lần nữa, cô nhìn thấy trên hành lang tầng hai có một thiếu niên đang đứng, ngón tay kẹp một điếu thuốc lá, làn khói thuốc nhàn nhạt vờn quanh khuôn mặt cậu ta.

Cậu cúi đầu nhìn Hạ Thanh, khi thấy chiếc vali bên cạnh cô thì nhíu mày, dụi điếu thuốc đang hút dở vào cái gạt tàn bên cạnh, ngay sau đó bóng dáng cậu lập tức biến mất khỏi ban công.

Hạ Thanh cũng chẳng để ý. Việc đã tìm được nơi ở, không cần phải đi cầu cứu anh họ, đối với cô đã là chuyện rất đáng vui mừng. Còn về việc đội viên của Hoàng Cốc có hoan nghênh cô hay không, điều này cũng chẳng mấy quan trọng.

“Đó là đội trưởng của Hoàng Cốc, Lưu Dật.” Lúc giới thiệu, giọng nói của Lưu Bách Dục chẳng mấy vui vẻ, mang theo chút cảm giác thở dài khó nhận ra.

Hạ Thanh đáp lại bằng cách gật đầu, thu hồi ánh mắt khỏi tầng hai: “Vậy chúng ta lên lầu thôi?”

Lưu Bách Dục muốn nói lại thôi, do dự một chút mới nói: “Hiện tại tình hình tài chính của Hoàng Cốc hơi căng thẳng, lương cho tuyển thủ dự bị là 1800 tệ một tháng, bao ăn bao ở, cậu thấy thế nào...” Trong lòng anh hiểu rõ trình độ của cô, căn bản không hề nhắc tới chuyện được vào chính thức, anh chỉ định lợi dụng cô để kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần đội viên theo hướng ngược lại.

Hạ Thanh chẳng biết gì nên lập tức đồng ý ngay: “Em OK mà.” Nguyên chủ khi làm dự bị ở câu lạc bộ Triển Thắng vốn không có lương, tiêu xài hoang phí đã sớm tiêu sạch hết tiền tích góp. Hiện tại có 1800 tệ mỗi tháng với cô mà nói chẳng khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.

“Vậy được, đi thôi.” Lưu Bách Dục cười lớn hai tiếng, gọi cô lên lầu.

Hạ Thanh vừa nói chuyện cùng anh, vừa kéo hành lý lên lầu. Chiếc vali không quá nặng, cô có thể tự mình xách được, bên trong chỉ đựng quần áo và vài vật dụng cá nhân.

Tới tầng ba, Lưu Bách Dục mở cánh cửa phòng thứ hai phía bên phải hành lang, nói với cô: “Hạ Lãng, cậu ở đây. Trong tủ quần áo có chăn ga sạch sẽ đã giặt xong rồi, cậu tự mình sắp xếp một chút, nửa tiếng nữa xuống tầng hai họp nhé.”

Hạ Thanh kéo theo chiếc vali, bánh xe vali ma sát với sàn nhà phát ra âm thanh trầm đυ.c.

“Vâng, lát nữa gặp.”

Sau khi huấn luyện viên Lưu rời đi, cô khóa cửa phòng lại, không nhanh không chậm lấy quần áo từ trong vali ra treo vào tủ, rồi lấy ra bộ chăn ga mới đặt ở ngăn trên của tủ quần áo. Cô mở túi chân không, cúi đầu ngửi một chút, không hề có mùi ẩm mốc.

Căn phòng không lớn cũng chẳng nhỏ, kê sẵn hai chiếc giường, hiện tại chỉ có mỗi mình cô ở.

Hạ Thanh rất nhanh chóng dọn dẹp gọn gàng căn phòng trống trải, nhìn quanh một vòng rồi nhẹ nhõm thở phào, cảm thấy may mắn vì không phải ngủ ngoài đường, cũng chẳng cần lại đi cầu cứu anh chị họ nữa.

Nguyên nhân chính khiến nữ phụ luôn một lòng một dạ bám theo nam chính là do ảnh hưởng từ gia đình.

Trong truyện, nữ phụ là thiên kim thật của nhà giàu, nhưng hồi nhỏ lại bị ôm nhầm, còn nữ chính mới là "thiên kim giả". Sau khi tìm lại được thân phận thật, cha mẹ ruột của nữ phụ lại không thích tính cách cô, cho rằng cô nhỏ nhen, không rộng lượng, hào phóng như nữ chính, còn liên tục chê cô làm mất mặt nhà họ Hạ.

Dù đã nhận lại cha mẹ ruột, nhưng nữ phụ chẳng được ai trong nhà quan tâm hay yêu quý. Tệ hơn nữa, cha mẹ nuôi cũng dần dần xa lánh, cấm cô trở về nhà vì sợ làm nữ chính buồn lòng.

Chỉ sau một đêm, nữ phụ trở thành người vô gia cư, đành gửi gắm mọi tình cảm vào crush. May mà cô còn có anh chị họ ruột thật lòng tốt với mình, luôn ra mặt bảo vệ những lúc cô khó khăn nhất.

Đáng tiếc, cái tính nổi loạn của nữ phụ mãi không đổi được, nhiều lần chọc giận anh chị họ đến mức không thèm quan tâm nữa. Đỉnh điểm nhất là khi cô cố chấp cải trang thành con trai để tìm cách tiếp cận nam chính, khiến anh chị họ thất vọng toàn tập.