Khương Nhiên vừa mở mắt ra thì đã thấy một vùng trắng xóa đập thẳng vào thị giác.
Vân sa mềm mại tựa như được dệt từ linh khí mà thành, trên bề mặt còn điểm xuyết những đường vân phát sáng đang nhẹ nhàng bay bay rung động. Mỗi lần vân sa lay động, từng dải ánh sáng bảy màu lại chảy qua, kiều diễm lộng lẫy đến mức khiến mắt nàng đau nhói.
Nàng còn chưa kịp phun ra một câu chửi về cái màn giường hoành tráng đến mức dị dạng này, thì một giọng nữ dịu dàng bỗng vang lên bên cạnh, mang theo sự vui mừng xen lẫn đầy mong đợi: “Điện hạ, ngài cuối cùng cũng tỉnh rồi!”
Khương Nhiên giật mình nhìn sang, phát hiện bên giường có một nữ tử vận váy tiên dài yểu điệu thướt tha. Dung mạo nàng ta xinh đẹp đến mức như không có thật, quanh người vẫn còn vương đầy tiên khí. Lúc này, nàng ta đang mở to đôi mắt đen láy, cười tươi đến lộ cả hàm răng trắng bóng, vẻ mặt rạng rỡ hưng phấn nhìn nàng.
Khoan đã, đây là ai?
Khương Nhiên giật thót, theo bản năng cúi đầu xuống nhìn bộ dạng của mình. Một thân cổ trang, không sai… Nàng lập tức có một dự cảm bất thường, vội vã đưa tay lên sờ trên mặt, sau đó lại cúi đầu nhìn xuống thân thể. Cánh tay vẫn là cánh tay của nàng. Khuôn mặt vẫn là khuôn mặt của nàng. Ngay cả bộ áo khoác màu vàng cũng là bộ nàng mặc trước khi đi ngủ, chỉ là có phần nhăn nhúm thêm mấy nếp.
Không lẽ…
“Điện hạ?” Nữ tử kia thấy nàng không đáp mà chỉ cúi đầu loay hoay kiểm tra quần áo thì không nhịn được lên tiếng: “Ngài có thấy khó chịu ở đâu không? Hay là...”
“Khoan đã!”
Khương Nhiên vội vàng xác nhận thân thể của mình không có gì bất thường, sau đó nàng lập tức bật dậy chạy thẳng ra cửa.
“A! Điện hạ! Điện hạ!”
Nữ tử kia cũng hoảng hốt vội vã chạy theo.
Khương Nhiên đột ngột kéo cửa ra rồi chết sững người.
Ngoài cửa là một vùng mênh mông tiên khí lượn lờ, những cung điện bạch ngọc sừng sững giữa các tầng mây. Bầu trời trải rộng ánh sáng lưu ly thất thải, sáng rực như thể vĩnh viễn không bao giờ tắt. Xa xa, từng đàn tiên hạc đang chao liệng giữa không trung, từng đợt tiên âm vang vọng như sóng gợn mây vờn.
Mỗi một cảnh sắc nơi đây đều như đang nói rõ...
Đây không phải nhân gian.
Càng không phải là Trái Đất mà nàng quen thuộc!
Khương Nhiên đứng đơ tại chỗ, sững sờ nhìn khung cảnh trước mặt, trong đầu nàng chỉ hiện lên đúng một câu.
Móa nó!
Thế là nàng lại xuyên nữa à?
“Điện hạ.”
Tiểu tiên hầu trong phòng lo lắng chạy theo, giọng đầy bồn chồn: “Điện hạ, ngài không sao chứ? Ngài đừng làm ta sợ! Ta lập tức gọi Y Tiên đến ngay...”
Vừa nói, nàng ta vừa định bấm quyết truyền tin.
“Không cần.”
Khương Nhiên cuối cùng cũng hoàn hồn, cố gắng kìm nén cảm xúc bùng nổ trong lòng, nàng mệt mỏi thở dài nói: “Ta không sao.”
Tiểu tiên hầu vẫn đầy hoài nghi nhìn nàng, dường như còn đang do dự điều gì đó.
"Sao ngươi cứ gọi ta là Điện hạ thế?" Khương Nhiên nhíu mày hỏi.
Rõ ràng nàng vẫn là chính mình chứ không phải xuyên hồn đến đây, vậy mà lại bị gọi là Điện hạ là như thế nào?
"Bởi vì Điện hạ chính là công chúa Phụng Thiên được Thiên Đế đích thân phong tước. Dĩ nhiên chúng ta phải tôn xưng ngài như vậy rồi." Tiểu tiên hầu vui vẻ giải thích.
"Thiên Đế phong cái gì cơ?"
"Đúng rồi..." Tiểu tiên cô dường như mới sực nhớ ra gì đó liền tiếp tục nói: "Ba ngày trước Điện hạ vẫn còn hôn mê, nên chắc ngài vẫn chưa hay tin. Nhưng chỉ dụ của Thiên Đế bệ hạ đã lan khắp lục giới, giờ ai ai cũng biết ngài là công chúa Phụng Thiên rồi ạ."
"Ba ngày trước?" Khương Nhiên cau mày: "Ta đã hôn mê tận ba ngày sao?"
"Đúng vậy!" Tiểu tiên hầu gật đầu.
"Dụ Pháp Tinh Quân đã nói Điện hạ xuất thân đặc biệt, cơ thể có thể chịu không nổi uy áp của trận pháp nên ngất đi cũng là bình thường. Giờ ngài đã tỉnh lại tức là đã hoàn toàn thích ứng được rồi!"
"Dụ Pháp Tinh Quân? Trận pháp gì hả?"
Khương Nhiên bỗng dưng thấy đầu óc đang liên tục quay cuồng. Nàng quan sát kỹ tiểu tiên hầu trước mặt, sau đó lại mệt mỏi hỏi: "Vậy ngươi là ai? Và tại sao ta lại ở đây?"
Nàng nhớ rõ ràng hôm qua mình chỉ tranh thủ cuối tuần để cày game thâu đêm, bị kẻ địch cho ăn hành mấy chục lần nên tức quá tắt luôn máy tính, dứt khoát quăng mình lên giường ngủ một giấc. Vậy mà bây giờ tỉnh dậy nàng đã tự dưng đổi nơi ở rồi?