Cậu vừa tốn cả đống sức mới lật tung một đám san hô để moi được một rương kinh nghiệm, thì tiếng loa từ trên không bản đồ vang lên: “Chúc mừng tuyển thủ Ceder đã hạ gục Lele, trong sân còn lại 14 người.”
Mới chỉ hai phút đầu trận, đã có một người thua trận?
Tổ đạo diễn lập tức phát lại đoạn ghi hình góc nhìn thứ nhất của Ceder, lúc này khán giả mới hiểu được anh đã làm thế nào.
Anh thật sự rất may mắn, nơi được chọn để hạ cánh chính là Kim Thành, ngay bên cạnh còn có một rương kinh nghiệm. Vừa chạm đất đã lập tức mở khóa hai kỹ năng.
Kỹ năng thứ nhất của Hiên Viên là Trảm, tung kiếm khí gây sát thương diện rộng, đồng thời giảm 15% phòng thủ của mục tiêu trúng chiêu.
Kỹ năng thứ hai là Tịnh, có thể giải trừ các kỹ năng khống chế không định hướng đang ảnh hưởng lên bản thân, và nếu thành công phá giải, có xác suất làm mới kỹ năng Trảm..
Còn cái đứa nhỏ xui xẻo Lele ấy thì rút trúng một bộ cơ giáp hệ Mộc chủ yếu thiên về khống chế và sát thương, nhưng thuộc hàng siêu mỏng manh dễ vỡ. Cậu ấy còn chưa kịp hiểu rõ cách vận hành bộ kỹ năng thì đã đυ.ng ngay phải Ceder. Trong lúc hoảng loạn, cậu ấy phóng ra một kỹ năng khống chế, ai ngờ lại thành chiêu tự sát. Ceder lập tức dùng Tịnh giải trừ, may mắn kích hoạt làm mới kỹ năng thứ nhất, rồi kết thúc Lele bằng một combo chuẩn mực, hai lần áp sát với Trảm cộng thêm vài đòn đánh thường đã tiễn người lên bảng đếm số.
Một pha xử lý đỉnh cao có thể nói là vận may và thực lực cùng tồn tại.
Trong khung hình, A Nhạc vừa bị hạ gục hiện rõ vẻ mặt đau khổ như tang lễ, uất nghẹn để lại “di ngôn” trên kênh công cộng: “Tệ quá!!! Ceder ra tay độc ác thật sự, không có tí trải nghiệm chơi game nào luôn á á á!”
Lục Úc tay gõ bàn phím khẽ khựng lại một nhịp, một cảm xúc đã lâu không xuất hiện lặng lẽ dâng lên, cảm giác muốn thắng.
Cụ thể hơn là... muốn đánh một trận với Sở Minh Chu.
Trong hai mươi phút tiếp theo, âm thanh đã tiêu diệt vang lên liên tục từ bầu trời bản đồ.
Sau khi lên cấp tối đa, một combo của Lục Úc đã đủ tiễn một cơ giáp hạng nhẹ lên đường, hai combo đủ để giải quyết cả cơ giáp hạng nặng. Gặp ai gϊếŧ nấy, toàn bộ kẻ địch trong tầm mắt đều bị cậu dứt khoát tiễn đi không chừa một ai.
Bình luận viên không giấu được sự kinh ngạc trước mức độ thuần thục khi điều khiển cơ giáp Ngô Đồng của cậu: “Ngô Đồng là cơ giáp có khống chế, có sát thương, thuộc dạng toàn năng, nhưng cũng là một trong những cơ giáp khó vận hành bậc nhất trong liên minh. Nó yêu cầu cực cao về khả năng di chuyển và phán đoán của người điều khiển. Nếu không luyện qua, căn bản không thể đánh ra một chuỗi kỹ năng mượt như thế này của Sika.”
Ban đầu trong số mười lăm tuyển thủ, số người bốc trúng cơ giáp quen tay không vượt quá năm. Phần lớn đều lúng túng gà mờ, vừa phải lo tránh thú hoang từ khu vực bí ẩn, vừa phải đề phòng... Sika đang lên cơn sát máu.
Trên bầu trời, bảng thông báo hạ gục vẫn không ngừng cập nhật:
Chúc mừng Sika đã hạ gục One, trong sân còn lại 13 người.
Chúc mừng Ceder đã hạ gục Rain, trong sân còn lại 12 người.
Chúc mừng Sika đã hạ gục Lvy, trong sân còn lại 9 người.
Jasmine trong khu vực bí ẩn kích hoạt sự kiện ngẫu nhiên [Thiên Tai],bị sét đánh chết, trong sân còn lại 7 người.
...
【Chúc mừng Feng đã hạ gục Aeigs, trong sân còn lại 3 người.】
Trần Phong vừa tiễn Aeigs lên bảng là lập tức sướиɠ rơn, quyết định tìm chỗ trốn kỹ, ngồi đợi Lục Úc và Sở Minh Chu đánh nhau rồi làm ngư ông đắc lợi. Ai ngờ vừa bước chân vào Mộc Thành thì đã thấy cái cơ giáp lấp lánh ánh vàng quen thuộc đứng sừng sững trước mặt.
Mẹ nó, đúng là vận chó!
Còn chưa kịp chửi hết câu, cơ giáp Hiên Viên đã rút kiếm lao đến khí thế ngút trời.
Trần Phong theo bản năng dùng kỹ năng phản kích, miệng chửi loạn: “Đệt, Sở Minh Chu… con mẹ nó không biết đánh đàng hoàng à!”
Lời còn chưa dứt, trên không trung vang lên âm thanh máy móc của hệ thống:
【Chúc mừng Feng đã hạ gục Ceder, trong sân còn lại 2 người.】
Trần Phong sững người, nhìn cơ giáp trước mặt từ từ đổ xuống đất, não trống rỗng đầy dấu chấm hỏi: Cái quái gì vậy? Đây là… tự dâng đầu?
Chưa kịp hiểu ra Sở Minh Chu rốt cuộc đang bày trò gì, ngẩng đầu lên đã thấy Lục Úc mặt mày lạnh lẽo, sát khí bừng bừng xông tới.
Trong đầu Trần Phong bỗng loé lên tia sáng.
Hiểu rồi, anh ta hiểu hết rồi, anh ta đã hoàn toàn nhìn thấu cái thằng chó má tên Sở Minh Chu kia rồi!