Trở Thành Nhóc Con Nổi Bật Nhất Trong Toàn Bộ Phó Bản [Vô Hạn]

Quyển 1 - Chương 2

Về mặt ngoại hình, quang não trông khá giống đồng hồ trên Trái Đất. Khi khởi động lần đầu, nó yêu cầu chủ sở hữu ký vào một bản tuyên bố mang phong cách cổ điển. Trong bản tuyên bố này, có một dòng chữ in đậm nhấn mạnh rằng mẫu quang não này đã bị Liên bang loại bỏ từ lâu. Nguyên nhân chính là do nhiều người được giải đông sau cơn ngủ đông đã phản đối kịch liệt việc cấy chip trực tiếp vào cơ thể.

Vì lý do nhân đạo, Liên bang đã giữ lại một số thiết bị đeo ngoài như thế này. Nếu chủ sở hữu không hài lòng, họ có thể đổi sang phiên bản tiêu chuẩn hiện tại của Liên bang hoàn toàn miễn phí.

Cơ hội này chỉ có một lần và không thể chuyển nhượng.

Cái cảnh tốt đẹp kiểu như vừa mở mắt là có thể nhảy ngay ra khỏi khoang đông lạnh, tràn đầy sức sống, tự do đi lại khắp nơi trong tiểu thuyết hoàn toàn không xảy ra với Thẩm Họa Liêm.

Phần lớn thời gian mỗi ngày của cô, ngoài lúc nghỉ ngơi thì đều dành để cố gắng điều chỉnh tư duy, hành động và khả năng ngôn ngữ của mình để tiến gần hơn với tiêu chuẩn bình thường. Chỉ khi đạt đến mức tối thiểu đó, cô mới có thời gian để làm quen với thao tác trên quang não.

Đến khi Thẩm Họa Liêm miễn cưỡng có thể sử dụng quang não cá nhân như cách người ta đăng nhập vào diễn đàn trường thì cô nhận được yêu cầu liên lạc từ Từ Kỳ Đình, người phụ trách viện nghiên cứu cấp cao.

Viện nghiên cứu cấp cao Thành phố DB, Nhà hàng Vườn Trên Không.

Nhà hàng này có thiết kế đặc biệt, trần và sàn đều trong suốt, khiến nó trông như một quả bong bóng lơ lửng giữa không trung. Bằng mắt thường, Thẩm Họa Liêm không thấy bất kỳ hệ thống nâng đỡ nào.

Khu vườn trong nhà hàng có bãi đáp dành cho các phương tiện bay cá nhân, hỗ trợ đến 80% các dòng thiết bị dân dụng trong Liên bang. Ngoài ra, khách hàng cũng có thể sử dụng thang máy trong suốt của nhà hàng để ra vào.

Trước khi bước vào Nhà hàng Vườn Trên Không, AI phục vụ của nhà hàng yêu cầu Thẩm Họa Liêm chọn một loài hoa yêu thích. Cô thuận tay chọn hoa thược dược, loài hoa mà mình quen thuộc.

Ngay khoảnh khắc tiếp theo, những hạt giống nhỏ li ti được một thiết bị bay không người lái kích thước cỡ quả bí ngô có hình dạng của một tinh linh, rải xuống không trung. Trước khi hạt giống kịp chạm đất, chúng đã nhanh chóng nảy mầm, vươn lên, kết nụ rồi nở rộ, hóa thành một biển hoa rực rỡ như những đám mây ngũ sắc bồng bềnh giữa trời.

Những bông thược dược này cũng giống như nhà hàng, lơ lửng giữa không trung mà không có bất kỳ điểm tựa nào.

[Lời nhắc thân thiện: Trong thời gian dùng bữa, khách hàng có thể thay đổi loại hoa đã chọn. Không giới hạn số lần.]

"..."

Là một người từng trải, Thẩm Họa Liêm hiểu rất rõ cái gì miễn phí thì mới là đắt nhất.

Cô chỉ hy vọng rằng khi Từ Kỳ Đình chọn địa điểm gặp mặt, anh đã cân nhắc đến việc cô không chỉ nghèo tiền mà còn nghèo cả tâm hồn.