"Lưu lão nhị, em bị người ta lừa rồi!" Tôi nhìn tay cô ấy chằm chằm.
Đúng lúc ông chủ mang đồ ăn lên hai cái đùi cừu lên.
Tôi đưa đùi cừu cho Lưu Hàm, Lưu Hàm nói: "Đã là lúc nào rồi, em làm gì còn tâm trạng anh! Anh mau nói đi, tay em bị sao vậy?"
"Ăn nhân lúc còn nóng đi, món này ăn lúc lạnh không ngon nữa. Vừa ăn vừa nhớ lại xem, miếng ngọc bội kia trong như thế nào?"
"Em nhớ rõ lắm, nó là một tấm thẻ bài hình vuông màu trắng, bề ngoài không có gì đặc biệt."
Lưu Hàm nhìn chằm chằm lòng bàn tay mình, sắc mặt ngày càng tái mét.
"Màu trắng là tiên, miếng ngọc bội đó không phải nhặt, bạn em bị người ta trồng tiên thai, sớm muộn gì cũng phải chết."
"Thế còn em thì sao?"
"Về tìm bố em đi. Là một trong những cổ đông của Trân Bảo Trai, ông ấy lợi hại hơn anh nhiều."
Nghe vậy, Lưu Hàm lắc đầu như lục lạc, đập bàn nói rằng thà chết cũng không về.
"Em có cần thế không? Đó là bố ruột của em mà."
Lưu Hàm nghiến răng: "Tên đàn ông đó, mẹ em mới mất chưa đầy một tháng đã rước về cô vợ trẻ thậm chí nhỏ hơn em ba tháng! Em đoạn tuyệt quan hệ với ông ta rồi!"
"Em chỉ cắt liên lạc thôi, đâu có đoạn tuyệt quan hệ, bố em vẫn cho em tiền, anh thấy em cũng tiêu xài thoải mái mà."
"Em chỉ gϊếŧ giàu giúp nghèo thôi. Nè anh Cát, anh rốt cuộc đứng về phe ai đấy?"
Tôi rót cho cô ấy ly rượu: "Thôi, ăn trước đi, sáng mai dẫn anh đến chỗ bạn em xem thử."
Lưu Hàm dễ tính, không để bụng chuyện gì, chỉ một lúc cô đã quên những phiền muộn khi nãy, cùng tôi uống hết ly này đến ly khác. Tửu lượng của cô ấy ngang bằng tôi, xã hội bây giờ lại an ninh, tôi đưa cô ấy đến khách sạn rồi tự về cửa hàng.
Về đến nhà, tôi rửa mặt, tắm rửa, thay đồ, lấy ra ba món bảo bối ông nội để lại: bùa huyền không, rơm thế mạng và roi đánh thần.
Bùa huyền không dùng để giải quyết vấn đề phong thủy. Rơm thế mạng có thể giúp tôi tránh kiếp nạn. Roi đánh thần làm từ xương rắn độ kiếp thất bại, chuyên dùng để đánh những tà ma.
Lưu Hàm không biết miếng ngọc bội kia nguy hiểm thế nào, nhưng tôi biết. Cô ấy như em gái tôi, gặp chuyện lớn như vậy, tôi đương nhiên không thể đứng nhìn.
Miếng ngọc bội kia đã bị "trồng tiên thai". Lòng người khó đoán, có kẻ muốn hại nhóm bạn du lịch của Lưu Hàm. Thế nên tôi chỉ có thể lấy ra roi đánh thần ông nội để lại.
Đêm đó, tôi thắp hương cho roi đánh thần, rắc muối và gạo để tẩy uế sát khí, đồng thời bày đèn thất tinh, tế luyện roi đánh thần.
Năm ngoái tôi từng nhận được một "yêu thai", yêu thai thường ẩn trong ngọc bội màu đen. Động vật độ kiếp thất bại thường ẩn mình trong ngọc, sau đó thông qua việc con người đeo ngọc để hút tinh khí.
Màu trắng là tiên, màu đen là yêu. Người không trong nghề sẽ không hiểu được quy tắc này.
Lưu Hàm bị người ta trồng tiên thai, những con giòi kia sẽ từ từ hút hết tinh khí trong cơ thể cô ấy, cô ấy cuối cùng cũng sẽ chết như những người khác.
Đêm đó, tôi gần như không ngủ. Sáng hôm sau tôi đến khách sạn, trông Lưu Hàm tiều tụy hơn. Cô ấy ngáp một cái, định đi tắm. Cô cản cô ấy lại, bảo cô ấy đừng có quá thoải mái trước mặt mình.
"Em còn chẳng để bụng, anh làm quá lên làm gì!"
"Không có thời gian để đùa đâu, kể anh nghe tất cả thông tin về nhóm bạn du lịch của em đi, từng người một." Tôi nói.
"Nghiêm túc thế à?"
"Nếu không nghiêm túc thì em sẽ không biết mình chết thế nào đâu!"
Lưu Hàm cột tóc gọn gàng, không đùa giỡn nữa. Cô ấy lần lượt cho tôi xem Wechat của những người bạn trong nhóm du lịch.
Tôi nói: "Bây giờ em nhắn tin cho từng người, nói em định đi Hải Nam lướt sóng, hỏi xem có ai đi cùng không."
"Để làm gì?"
"Bảo em làm thì cứ làm đi, hỏi nhiều thế."
Lưu Hàm làm theo, chỉ có một người đồng ý đi cùng.
Tôi hỏi: "Có ảnh người này không?"
"Đợi chút, để em tìm xem."
Lưu Hàm tìm từng tấm ảnh trong album, kết quả ngoài vài tấm chụp lưng ra thì không có ảnh của người đó. Cô ấy bảo hắn tên "A Cổ", dáng gầy gò, rất ít nói.
Tôi hỏi: "Cái lưng này là của hắn hả?"
Lưu Hàm gật đầu: "Tính cách cậu ta khá lạ, lúc về bọn em vốn định tụ tập, nhưng A Cổ bảo nhà có việc nên đi trước, không ngờ người không hòa đồng như vậy lại chủ động liên lạc với em."
"Tối qua hắn đã đến phòng em." Tối liếc nhìn những chấm đen trên đầu giường.
Lưu Hàm liên tục phủ nhận.
Tôi không quan tâm, lật một góc của thảm khách sạn lên, lập tức có một đám trùng đen bò ra.
"Khách sạn gì mà nhiều côn trùng thế, kiểu này mà gọi là năm sao, em phải đi khiếu nại!"
Nhiều trùng đen ẩn nấp trong bóng tối thực ra là để bảo vệ "tiên thai". Với tình hình này, tôi đoán ra lai lịch của đối phương rồi.
Là tiên sư Nam Cương!
Đó chính là cổ sư trong truyền thuyết. Đối phương thực ra không phải đàn ông, mà là phụ nữ. Cô ta lên Everest để nhờ cái lạnh nuôi tiên thai. Nhưng do mọi người trở về nên tiên thai mất kiểm soát, những người đã chết đều do bị trùng trong tiên thai hại.
Trong đó có một con ký sinh trong người Lưu Hàm. Có lẽ do Lưu Hàm ăn uống điều độ, có nhiều dinh dưỡng, tiên thai được duy trì trong trạng thái cân bằng nên chưa xảy ra chuyện gì. Điều này chứng tỏ cô ta đã thành công!
Bây giờ, tiên thai thực sự đang ký sinh trong cơ thể Lưu Hàm, đối phương chắc chắn sẽ không để cô chạy đi, nhất là đi biển, vì trùng sợ biển, nếu xảy ra chuyện gì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của đối phương.
Tôi vốn dễ tính, nhưng đối phương dám hại em gái tôi thì phải trả giá!
Điện thoại Lưu Hàm đổ chuông, cô ấy hỏi tôi phải làm sao, tôi nói: "Hẹn 17:00 ở Long Thái Các."
"Không được, nhỡ gặp bố mẹ thì sao?" Lưu Hàm vội lắc đầu.
"Em cứ yên tâm."
"Không đi không đi, nhất quyết không đi, chỗ đó bố em là cổ đông."
"Anh báo tin em về với bố em rồi, một tiếng trước đã gửi tin nhắn." Tôi đành nói.
"Trương Nguyên Cát, anh là tên khốn!"
Lưu Hàm như con sư tử nổi giận định lao vào tôi, lại bị tôi ghì chặt: "Em tưởng chuyện lần này chỉ là đau bụng đi ngoài là được hả? Nghe lời, tính mạng mới quan trọng nhất."
"Anh đã phản bội tình bạn của chúng ta!"
Lưu Hàm vừa nói vừa diễn, vừa khóc vừa trách móc.
Tôi đã quá quen nên lập tức bảo cô ấy im miệng.
Đối phương là tiên sư Nam Cương, nếu tôi không có chuẩn bị, để tiên thai trong cơ thể Lưu Hàm bị kích động, xảy ra chuyện sẽ vô cùng phiền phức.