Trai Thẳng Trở Thành Trùng Mẫu Mang Thai Rồi

Chương 8: Tạm thời cách chức

Vẻ ngoài của cô ấy hoàn toàn khác xa với những gì Ellen tưởng tượng.

Cậu vốn nghĩ rằng vị hôn thê của Graylin hẳn phải là một đại mỹ nhân sắc sảo và quyến rũ.

Không ngờ Graylin lại đặt ảnh của vị hôn thê lên bàn làm việc…

Theo tác phong của vị chỉ huy, Ellen cứ ngỡ rằng người này sẽ không bao giờ mang chuyện tình cảm cá nhân vào nơi làm việc.

Toàn bộ quá trình quan sát chỉ diễn ra trong vài giây, sau đó Ellen yên lặng chờ đợi.

Nhưng đối phương dường như vẫn đang tập trung hoàn toàn vào việc lau thanh trường kiếm trong tay, chẳng hề để tâm đến sự hiện diện của cậu.

Chỉ có mấy con sứa máy móc lặng lẽ bơi qua bơi lại trong không gian, giống như những vật trang trí tĩnh lặng.

Ellen vẫn có đủ kiên nhẫn để chờ đợi.

Bề ngoài cậu trông có vẻ đang ngoan ngoãn đứng im, nhưng trong lòng đã bắt đầu tính toán.

Thực ra, Ellen luôn cảm thấy khu Norman Đức không thích hợp để sinh sống.

Xung quanh có quá nhiều nhà máy, mức độ phóng xạ từ lâu đã vượt quá ngưỡng an toàn.

Thậm chí còn có tin đồn rằng người ta từng phát hiện những con gián đột biến gần khu vực đó – những sinh vật ghê tởm với ngoại hình chẳng khác nào Trùng tộc cấp thấp, từng ăn thịt cả lính tuần tra.

Cả gia đình cậu đều đang sống trong môi trường như vậy… Sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Ở khu cư trú hạng B, giá nhà ít nhất cũng phải 100,000 tinh tệ mỗi mét vuông.

Khu C tuy rẻ hơn một chút, nhưng cũng dao động từ 50,000 tinh tệ trở lên.

Bao giờ Ellen mới có thể mua được một ngôi nhà đủ an toàn và lành mạnh cho cả gia đình?

Hay là… có nên vay một khoản tiền không nhỉ?

Nếu vay 5 triệu tinh tệ, mỗi tháng tiền lãi là…

Khoan đã, sao nhiều như vậy?

Chắc tính nhầm rồi…

Để mình tính lại lần nữa…

“Ellen.”

Dường như vừa mới phát hiện Ellen đã đến, Graylin khẽ nhíu mày ngước mắt lên. Thanh kiếm dài trong tay anh dần tan biến, ánh mắt sắc sảo lướt qua gương mặt của chiến sĩ trẻ tuổi trước mặt.

"Trưởng quan, tôi có mặt." Ellen chớp mắt, nhanh chóng hoàn hồn.

Graylin đan mười ngón tay vào nhau, các khớp ngón tay thon dài đan xen. Đôi môi mỏng nhạt màu khẽ mấp máy: "Cậu tạm thời bị cách chức."

"Cái gì?"

Ellen nghi ngờ liệu mình có nghe nhầm hay không.

"Cậu bị tạm thời cách chức. Có người đã tố cáo cậu và Reid có mối quan hệ không trong sáng. Hắn lợi dụng chức vụ và các mối quan hệ để làm giả chứng cứ, phá hoại kỷ luật quân đội, gây hậu quả nghiêm trọng."

Graylin thản nhiên ném một tập tài liệu xuống trước mặt Ellen: "Nhiệm vụ lần này của cậu bị đình chỉ. Ngay lập tức đến trung tâm hàng không tinh cầu A293 để tiếp nhận điều tra."

Ellen nhanh chóng lướt qua những bằng chứng được gọi là "chứng cứ". So với chứng cứ, nó chẳng khác nào một bản báo cáo về việc Reid đơn phương quấy rối cậu. Ellen chẳng thấy bản thân có vẻ gì là vui vẻ tiếp nhận tình huống này cả. Vậy mà chỉ với một tập tài liệu lố bịch như thế, người ta đã có thể dựa vào để đình chỉ cậu khỏi chức vụ.

Tạm thời cách chức để điều tra? Trong thời gian bị đình chỉ, Ellen sẽ không nhận được bất cứ khoản lương nào, một xu cũng không.

"Trưởng quan…"

Trong vài phút ngắn ngủi, Ellen đã nói rất nhiều lời giải thích, cố gắng tìm đủ mọi lý lẽ. Cậu chưa bao giờ chân thành đến vậy, thậm chí còn căng thẳng hơn cả khi bảo vệ luận án tốt nghiệp.

Chiến sĩ trẻ đứng thẳng lưng, nghiêm túc thề thốt:

"Tôi xin thề rằng từng lời tôi nói đều là sự thật! Ngài Graylin, tôi cực kỳ ghét bọn biếи ŧɦái đồng tính đó, càng tránh xa họ càng tốt! Tôi chỉ là một gã trai thẳng vô tội! Tôi là trai thẳng 100%!"

Graylin nhíu mày, lấy thêm một tập tài liệu khác, chậm rãi đặt lên bàn.

"Vậy sao?" Vị sĩ quan nghi hoặc hỏi. "Nếu cậu thực sự là trai thẳng, vậy tại sao lại không có chút cảm giác gì với cô bạn gái lý tưởng có đôi mắt tím của mình? Tại sao trong bài kiểm tra tâm lý dưới áp lực, cậu lại bộc lộ quá nhiều cảm xúc tiêu cực?"

"Cậu muốn ta tin thế nào rằng xu hướng tìиɧ ɖu͙© của cậu vẫn hoàn toàn thẳng?"

Ellen: "……"

Dưới ánh nhìn lạnh lùng của đôi mắt xanh lam ấy, biểu cảm trên mặt Ellen dần dần cứng lại. Trong khoảnh khắc ấy, Ellen chợt nhận ra rằng từ nay về sau, mỗi khi nhìn người khác, cậu sẽ vô thức tránh xa những đôi mắt màu xanh lam.

Không đúng! Graylin thế mà cũng xem xét các số liệu phân tích cơ thể sao? Anh ta theo dõi tất cả mọi người, hay chỉ có mỗi mình cậu?

Không có thời gian để nghĩ nhiều, Ellen vội vàng biện minh:

"Trưởng quan, ngài tin tôi đi! Lần này chỉ là ngoài ý muốn! Bình thường tôi đều bắn rất… rất tốt… Lượng cũng… À…"

Chết tiệt! Mình đang nói linh tinh cái gì vậy?! Graylin đã nhíu mày rồi kìa!

Ellen vội vàng uốn lưỡi, cố gắng kéo cuộc trò chuyện về đúng hướng:

"Tôi… tôi thà bị Trùng tộc ăn đến không còn mảnh xương cũng không bao giờ bán đứng cái mông của mình! Tôi chưa từng làm chuyện đó! Trong nhiệm vụ lần này không hề có bất kỳ gian dối nào…"

"Những lời này, cậu hãy để dành cho công tố viên tinh tế nghe đi. Ta tin rằng hắn ta sẽ có hứng thú lắng nghe cậu biện bạch hơn."

Graylin lạnh nhạt cắt ngang, ra hiệu cho Ellen có thể rời đi:

"Trung tâm hàng không tinh cầu A293 còn cách một chu kỳ hành trình. Cậu vẫn còn thời gian thu dọn đồ đạc. Trước tiên đến tàu phụ chờ lệnh."

Một chu kỳ hành trình? Nghĩa là ngày mai vào thời điểm này, Ellen sẽ phải rời khỏi đây? Dựa vào cái gì?

Tiếng xương ngón tay của Ellen siết chặt vang lên răng rắc. Chỉ cần liên quan đến vấn đề kiếm tiền của cậu, thì ngay cả vị "anh hùng tinh tế" trước mặt cũng trở nên đáng ghét đến cực điểm.

Trong đầu Ellen hiện lên một cảnh tượng: Chiếc mũi cao thẳng như tượng đá cẩm thạch kia bị cậu đấm một phát gãy nát, sụp đổ. Graylin hoảng hốt lấy tay che mũi, không thể tin nổi mà nhìn cậu, máu đỏ tươi chảy xuống cằm, làm bẩn bộ quân phục bạc trắng. Cả người Graylin trông hệt như một con quái vật… Nhưng đáng tiếc, đó chỉ là tưởng tượng mà thôi.

Ellen nghiến răng, trầm giọng hỏi:

"Nếu tôi phải đi tiếp nhận điều tra, vậy còn Reid thì sao? Theo lý mà nói, hắn cũng phải đi cùng tôi chứ?"