Tay tôi run run cầm chiếc điện thoại trên tay, nhìn vào con số truy cập hơn 10 vạn. Bên dưới hơn 4 vạn lượt bình luận.
[Cuối cùng cô cũng xuất quan rồi, Thất Thất đại nhân.]
[Đáng sợ quá đi, tên sát nhân này ra tay cũng thật ác độc. Nhưng tên kia chết cũng đáng.]
[Trời ơi, cứu tôi. Chỉ cần đọc thôi tôi cũng có thể dễ dàng tưởng tượng ra cảnh tượng đó rồi. Đêm nay không ngủ được mất.]
[Thất Thất đại nhân ngày càng lên tay rồi.]
[Nhận xét của người trong nghề, chủ thớt, có phải ngài đang làm cảnh sát hay có người quen làm cảnh sát phải không? Viết quả thực rất chân thực, mọi trình tự đều đúng với thực tế.]
“Kỷ Niên, nhìn này. Tiểu thuyết của tớ lại lọt top nữa rồi." Tôi vui mừng đưa màn hình điện thoại về hướng người đối diện.
Người đàn ông vẻ mặt thanh tú, nhưng ánh mắt lơ đãng, nghe giọng đầy phấn khích của người phụ nữ mới giật mình bừng tỉnh. Ánh mắt liếc qua màn hình điện thoại rồi cười đáp: “Chúc mừng cậu nhé, Tiểu Thất."
Tôi cười hì hì đáp: “Đi ăn không? Tớ bao."
Kỷ Niên liền nhanh chóng đồng ý, như thể sợ tôi rút lại lời mời.
Sau đó chúng tôi cùng nhau đi đến một quán thịt nướng ven đường, gọi thêm vài chai soju. Tôi vừa uống vừa cảm thán với thành tích của bản thân.
Trong lúc đang vui vẻ thì chợt tiếng chuông điện thoại cắt ngang. Kỳ Niên nhanh chóng bắt máy, chẳng biết đầu dây bên kia nói gì nhưng sắc mặt cậu ấy thay đổi nhanh chóng.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ đến ngay đây.”
Nghe giọng điệu này hẳn là đội trưởng Trần Sở - thanh tra của sở cảnh sát rồi.
Kỳ Niên vẻ mặt lúng túng nhìn tôi, mấp máy môi.
Tôi liền cười xua tay bảo: “Không sao đâu, cậu cứ đi làm nhiệm vụ đi.”
Ánh mắt Kỳ Niên quét qua tôi như đang dò xét, sau đó lại gật đầu đáp: “Lần sau tớ sẽ bù cho cậu."
Sau đó liền nhanh chân lên chiếc taxi rời đi.
Nhìn theo bóng dáng của cậu ấy dần khuất bóng. Xác định cậu ấy đã rời đi, tôi mới từ từ đứng dậy thanh toán.
Tôi ghé qua một cửa hàng nhỏ, mua một ít hương và bánh trái. Rồi sau đó bắt xe đi đến một nơi khá xa.
Nhìn bia mộ của người đàn ông trước mắt, tôi thầm nhẩm một vài câu thần chú để gọi hồn ông ta lên. Sau đó bắt đầu thờ cúng. Đây đều là thủ tục cảm ơn sau khi tôi nhờ họ làm việc cho mình.
Xong việc, tôi quay lại căn biệt thự của mình. Đây là căn biệt thự mà tôi và Kỳ Niên đã góp tiền với nhau mua nó.