TN70: Tôi Trọng Sinh Quyến Rũ Gã Chồng Quê Mùa Hay Đỏ Mặt

Chương 2.1: Tôi muốn tiền, bà đưa tiền cho tôi

Ba năm!

Cuộc sống hôn nhân hạnh phúc vui vẻ chỉ kéo dài vỏn vẹn ba năm ngắn ngủi, Cố Nam được phát hiện mắc bệnh ung thư.

Ung thư dạ dày, giai đoạn cuối.

Trong thời đại này hoàn toàn không có khả năng chữa khỏi.

Chính vì thế, anh đã không nói cho Tô Niệm Niệm biết tin này.

Mà đã dốc hết sức lực để kiếm tiền, dự định sau khi mình chết, sau này vẫn để lại cho Tô Niệm Niệm một cuộc sống bình yên và đủ đầy.

Khi Tô Niệm Niệm biết được Cố Nam bị bệnh.

Tất cả đã quá muộn, anh không thể sống được bao lâu nữa.

Trên giường bệnh, Cố Nam nắm tay Tô Niệm Niệm, thì thầm rất lâu, nói rất nhiều điều.

Tô Niệm Niệm biết rằng, Cố Nam luôn yêu cô sâu đậm, cô đã bỏ lỡ rất nhiều, cũng đã phụ lòng anh rất nhiều.

Cô thật sự muốn có nhiều thời gian hơn, để yêu người đàn ông trước mắt này, để anh cảm nhận được hạnh phúc, vui vẻ, yên tâm.

Đáng tiếc, đã muộn, tất cả đều quá muộn rồi.

Tô Niệm Niệm muốn sau khi Cố Nam qua đời, sẽ chết theo anh.

Dù sao cũng không thể thực hiện lời hứa kiếp này bên nhau mãi mãi, đồng hành đến già.

Cùng nhau xuống suối vàng, cũng không tệ.

Ít nhất trên đường xuống suối vàng, bên kia sông Vong Xuyên, cũng coi như có bạn đồng hành.

Làm sao Cố Nam không nhìn ra được ý nghĩ của Tô Niệm Niệm.

Dùng bàn tay rộng lớn có những vết chai nhỏ lau đi nước mắt ở khóe mắt Tô Niệm Niệm.

Khi chạm vào làn da mềm mại yêu kiều đó, trái tim Cố Nam lại rung động.

Anh cũng không nỡ, thật sự không nỡ cứ thế rời xa Tô Niệm Niệm.

Họ gặp lại nhau mới năm năm.

Cô lấy anh mới ba năm, quá ngắn, thời gian thật sự quá ngắn.

Anh yêu cô nhiều như vậy, muốn ở bên cạnh cô, muốn bảo vệ chăm sóc cô.

Nhưng, tất cả đã không thể làm được nữa rồi.

"Em đừng nghĩ đến việc chết theo anh, anh muốn em hứa với anh, tìm một người có thể chăm sóc em, tìm một người yêu em, tiếp tục sống tốt."

Trong mắt Tô Niệm Niệm ngập tràn nước mắt, thở dài một hơi, muốn từ chối.

Đối diện với ánh mắt gần như cầu xin của Cố Nam, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự không nỡ và xót xa.

"Trong đời này đây là điều cuối cùng anh xin em. Em phải hứa với anh." Giọng nói nhẹ nhàng, như một vệt nước không thể hòa tan.

Không thể từ chối, cô chưa từng thấy Cố Nam yếu đuối như vậy.

Giống như nếu cô không đồng ý với anh, toàn bộ con người anh sẽ lập tức vỡ vụn.

Tay Tô Niệm Niệm siết chặt, gật đầu mạnh một cái.