"Ha ha, những điều tôi nói đều đọc trong sách thôi." Phong Tuyền cười ngượng ngùng: "Tôi cũng chỉ biết sơ sơ."
Thấy [Bóp Hông Một Cái] thất vọng, Phong Tuyền vội vã xua tay nói thêm: "Nếu anh thực sự thấy hứng thú, dù cuốn sách kia hiện tại không có ở đây, nhưng tôi có thể kể sơ qua nội dung bên trong cho mọi người nghe?"
Hắn chính là đang chờ câu nói này! [Bóp Hông Một Cái] mắt sáng rực, nhìn Phong Tuyền bằng ánh mắt háo hức như một chú chó lớn. Tuy không rõ ngoài đời anh ta trông thế nào, nhưng biểu cảm này quả thực có sức sát thương cao.
Khán giả livestream cười ngả nghiêng.
"Tôi không biết dùng ma pháp." Phong Tuyền thẳng thắn: "Nhưng ma pháp thật sự tồn tại ở thế giới này, tôi từng tận mắt chứng kiến."
Phong Tuyền xoay cổ tay: "Chính là động tác này, tôi từng thấy Thánh Tử giáo hội giữa đám đông. Khi ngài làm thế, lòng bàn tay tỏa ánh hào quang thánh khiết, mỹ lệ rực rỡ."
"Ngài làm lễ rửa tội cho những đứa trẻ mới chào đời, ngài sẽ nhìn tín đồ bằng ánh mắt dịu dàng." Phong Tuyền tiếp tục: "Đôi mắt ngài màu vàng, tóc cũng là một màu vàng thánh thiện, là người vô cùng ôn hòa..."
"Giáo hội sẽ tìm kiếm trẻ em có năng khiếu, dạy chúng ma pháp ánh sáng."
"Có ma pháp ánh sáng, tất nhiên cũng tồn tại ma pháp bóng tối." Phong Tuyền cúi mặt, lắc đầu: "Về những tín đồ của bóng tối, tôi cũng chỉ mới nghe qua, không quá rõ ràng."
[Bóp Hông Một Cái] suy nghĩ một chút, hỏi tiếp: "Trên đời chỉ có hai loại phép này thôi sao?"
"Tất nhiên không phải!" Phong Tuyền kiên nhẫn giải đáp: "Dù tôi chưa tận mắt nhìn thấy, nhưng trong sách có ghi lại."
"Ma pháp cũng có thuộc tính riêng, chia thành năm loại chính."
"Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!" [Bóp Hông Một Cái] bật ra câu trả lời theo bản năng.
Phong Tuyền ngạc nhiên, rồi mỉm cười khi thấy anh ta ngượng ngùng, liền cười nói: "Ừ, cũng gần giống như thế."
"Rồi lại chia thành các hệ phụ." Phong Tuyền nói: "Chi tiết tôi không rõ, nhưng sách nói một người thường chỉ tinh thông một loại ma pháp, bởi các thuộc tính cũng có quan hệ tương sinh tương khắc."
[Bóp Hông Một Cái] tự động phiên dịch thành: Mỗi người chơi tốt nhất chỉ nên chuyên tâm học tập một loại ma pháp.
"Nếu quan tâm đến ma pháp, Quang Minh Giáo hội thường xuyên tổ chức kiểm tra năng lực cho dân thường, mọi người có thể tham gia."
[Bóp Hông Một Cái] tự động phiên dịch thành: Muốn chuyển chức nghiệp thì đi tìm Giáo hội.
"Đứa trẻ có năng khiếu ma pháp ánh sáng sẽ được giữ lại tại giáo đường. Có năng khiếu khác đôi khi được Đoàn Kỵ Sĩ thu nhận."
[Bóp Hông Một Cái] tự động phiên dịch thành: Đánh tầm xa thì ở lại Giáo hội, phòng ngự cùng cận chiến thì gia nhập Đoàn Kỵ Sĩ.
"Người có sức mạnh bảo vệ, không muốn thấy sinh mạng gặp nguy, sẽ học phép chữa trị, trở thành hậu phương vững chắc."
[Bóp Hông Một Cái] tự động phiên dịch thành: Muốn làm người hỗ trợ vẫn phải tìm Giáo hội.
"Dĩ nhiên, còn nhiều tin tức bí mật về ma pháp được giấu rải rác khắp thế giới." Phong Tuyền mỉm cười: "Đừng giới hạn bản thân, ma pháp không phải thứ quan trọng nhất."
"Ma pháp không chỉ để chiến đấu, mà còn ứng dụng trong đời sống."
[Bóp Hông Một Cái] tự động phiên dịch thành: Giáo hội và đoàn kỵ sĩ là nơi chuyển đổi chức nghiệp, nếu muốn có nhiều kỹ năng khác thì phải tự mình mày mò. Người chơi không thích đánh phó bản vẫn có cách chơi riêng, ngắm cảnh xây nhà dưỡng lão cũng được, niềm vui cũng sẽ không giảm bớt.
Phong Tuyền nói tiếp: "Tôi chỉ biết nhiêu đó. Còn thắc mắc gì không, người lữ hành nhiệt tình?"
[Bóp Hông Một Cái] bỗng nhớ tin nhắn của [Ba Ba] trong nhóm. Anh ta do dự mở miệng: "Ivan này..."
Phong Tuyền trên mặt vẫn mang theo nụ cười: "Hửm?"
"Cậu nhớ tên tôi là gì không?" [Bóp Hông Một Cái] hỏi.
Phong Tuyền: “...”
Phong Tuyền quyết đoán đổi đề tài, nói sang chuyện khác: "Đúng rồi, mọi người cũng đã ở đây được một thời gian, tôi chứng kiến sự dũng cảm của các bạn."
"Vì vậy, tôi có thể nhờ một việc được không?" Phong Tuyền nói: "Trong khu rừng gần làng có bầy sói hoang. Chúng khiến dân làng không thể vào sâu trong rừng."
Theo kịch bản, sau tiệc tùng, NPC thường nhờ người chơi giúp đỡ xử lý một số phiền toái, [Bóp Hông Một Cái] hiểu rõ điều này.
Nhưng mà...
"Rõ ràng là cậu không nhớ tên tôi phải không." [Bóp Hông Một Cái] bật cười: "Đổi đề tài lộ liễu quá vậy!"
Phong Tuyền lộ ra nụ cười xấu hổ nhưng không mất lễ nghi.
Những người chơi khác vẫn luôn chú ý tới Ivan không khống chế được mà phát ra tiếng cười, trong màn hình phát sóng trực tiếp, thiếu niên tóc đen cũng đã nhận ra mọi người xung quanh đã phát hiện bản chất mù mặt của cậu, trên mặt không khỏi mang theo vệt đỏ.
"Xin đừng trêu chọc tôi, người lữ hành!"
"Ha ha ha!" [Bóp Hông Một Cái] cố tình không hợp tác, cười to hơn.
Dưới ánh lửa trại, khung cảnh thật đẹp đẽ, bình yên. Dù thời gian trôi qua, khoảnh khắc này sẽ mãi in sâu trong ký ức những đang người hiện diện nơi đây, như một kỷ niệm đáng nhớ tại Làng Tân Thủ..