Ivan lần nữa bật dậy, ngồi ở mép giường búng tay một cái, giây tiếp theo, căn phòng ban đầu còn trống rỗng đột nhiên xuất hiện một cánh cửa ma pháp với hoa văn phức tạp.
Cậu mở cửa, biến mất trong luồng ánh sáng, cơ thể như đi xuyên qua một tấm lá chắn, xong quanh dần xuất hiện những tầng pháp thuật gợn sóng.
Khi Ivan hoàn toàn đi qua cánh cửa, người thiếu niên lúc đầu đã biến hóa trở thành một thanh niên, mái tóc xoăn rối lúc đầu giờ đây trở nên mềm mãi xõa xuống bên hông, trong đôi mắt xám dần ẩn hiện màu đỏ diễm lệ
Trang phục thô sơ được làm từ vải bố cũng đổi thành trường bào dài màu đen, phủ xuống mặt đất.
Trừ bỏ đôi mắt cùng màu tóc có phần giống thiếu niên ban đầu, tổng thể hiện tại trong không có bất kỳ sự tương đồng nào.
Sau cánh cửa, một thế giới khác dần hiện ra, xung quanh là đêm tối âm u, theo bước chân của cậu, từng ánh nến trong không khí được thắp sáng, mãi cho đến khi cậu dừng lại, một bộ bàn ghế làm việc hiện ra trước mắt.
Cậu ngồi xuống, mở quyển sổ ghi chép trên mặt bàn ra.
Giây tiếp theo, hình tượng thanh niên thần bí dần tan vỡ mà lộ rõ nguyên hình, cậu đem đầu nằm bẹp trên cuốn sách, than vãn:
“Không phải người xuyên không đến thế giới khác sẽ nhận được kịch bản Long Ngạo Thiên đầu đội trời chân đạp đất hay sao! Nếu không có mỹ nữ như mây thì cũng là đừng khinh thiếu niên nghèo, truyện tranh, tiểu thuyết mạng không phải đều viết vậy sao! Sao đến lượt ta thì lại đυ.ng phải kịch bản thảm họa diệt thế vậy!”
“Thảm họa diệt thế còn chưa hết, trong khi các nhân vật chính toàn bắt người khác làm việc không công cho mình. Sao đến lượt tôi, lại có quy tắc: Nếu không có ai chơi game này thì thế giới sẽ diệt vong chứ!"
Ivan hay nói đúng hơn là Phong Tuyền chán nản úp mặt lên cuốn sổ ghi chép: "Trước khi xuyên qua đã là con sen làm việc quần quật, sao xuyên qua rồi vẫn phải cần mẫn làm công nhân không công thế này..."
"Lạy Chúa lạy Phật lạy Thượng đế Quan Âm Ngọc Hoàng, bất kỳ vị thần nào cũng được, hãy chỉ cho tôi một con đường sống đi!"
"Phong Tuyền à Phong Tuyền, kiếp trước mày đã tạo nghiệp gì mà giờ phải chịu cuộc sống thế này..."
Những vị thần vừa được nêu tên đó có lẽ chẳng phổ biến ở thế giới này, sau khi tự than thở một hồi, Phong Tuyền nhận ra chẳng có phép màu nào xảy ra. Cuối cùng, cậu đành ngậm ngùi vươn tay lật lại trang sổ ghi chép trước đó.
Trên trang giấy xuất hiện dòng chữ rồng bay phượng múa:
1. Khiến người chơi cảm thấy như ở nhà, ấm áp thân thuộc.
2. Cần cù chăm chỉ làm việc, ngăn chặn thế giới diệt vong, mau đi cứu thế giới đi chàng dũng sĩ!
3. Còn đọc gì nữa? Không tự biết mình mắc bệnh trì hoãn sao? Sửa cái tật xấu đó đi! (Kèm nét vẽ nguệch ngoạch hình mặt cười)
Nhìn ba dòng chữ cùng khuôn mặt cợt nhảm trên giấy, Phong Tuyền cảm thấy vừa mỉa mai vừa chua chát. Có vẻ bệnh trì hoãn từ kiếp trước đến giờ vẫn chưa khỏi. Đúng một tháng trước, chính cậu đã đẩy hết việc cho bản thân hiện tại!
"Không thể trì hoãn nữa, sắp đến nỗi phải đi giúp người chơi cọ nhà vệ sinh rồi..." Phong Tuyền lẩm bẩm, cầm bút lên rồi lại đặt xuống.
"Đã nhốt họ ở Làng Tân Thủ xa xôi, họ cũng hiểu sơ về thế giới game này rồi." Phong Tuyền buông mắt xuống, tiếp tục nói thầm: "Bà A Nhã cũng đã khéo léo nhắc mấy lần, phàn nàn mấy người lữ hành quá mức nhiệt tình khiến dân làng mệt mỏi quá."
Có lẽ vì đang trong giai đoạn test nội bộ nên người chơi hiện tại đều được chính phủ tuyển chọn kỹ lưỡng, tạm thời chưa xuất hiện người có sở thích "gϊếŧ chóc", đa phần đều tập trung vào cốt truyện chính.
Mà cốt truyện thì...
Phong Tuyền thở dài: "Kiếp trước tôi có phải nhà văn đâu..."
"Không thể kiểm soát người khác, nên cách dẫn dắt tốt nhất là tự mình ra tay." Phong Tuyền trầm ngâm giây lát, đứng dậy lấy từ giá sách một cuốn sách cũ kỹ mục nát.
"... Vậy nên, chỉ mỗi Ivan là không đủ. Cần thêm nhiều nhân vật dẫn dắt." Phong Tuyền nheo mắt, giọng điệu trở nên kiên quyết, lấy tay vén mái tóc rủ xuống trước mặt.
"Ta cần một tai nạn, một cái chết, để người chơi hiểu rằng một khi NPC chết đi sẽ không hồi sinh!" Một cái búng tay, Phong Tuyền biến mất khỏi xưởng phép thuật, trở lại hình dạng Ivan trong căn nhà gỗ.
Nghe tiếng gõ cửa, cậu nở nụ cười thân thiện mở cửa: "Xin chào, người lữ hành nhiệt tình, tìm tôi có việc gì thế?"
***
Editor: Phong Tuyền trong hình dáng nào thì mình sẽ gọi tên nhân vật theo hình dáng đó nha.