Công Lược Được Một Nửa, Nam Chủ Vậy Mà Bỏ Trốn Cùng Hệ Thống!

Chương 4

Ngay khi Cố Trầm Châu vừa nhắm mắt lại, 1551 vì quá căng thẳng mà không để ý đến hắn. Nhưng chỉ cần hắn mở mắt ra, khí thế tỏa ra từ hắn lập tức khiến người khác khó lòng phớt lờ.

Tựa như một con sư tử đã thống trị thảo nguyên từ lâu, bắt đầu tuần tra lãnh địa của mình, dù không lên tiếng nhưng vẫn mang theo áp lực nặng nề.

Đôi mắt sắc bén như chim ưng của người đàn ông quét về phía bọn họ, trong đáy mắt lộ ra vài phần hung dữ.

Nam chính!?

1551 lập tức cứng đờ, không thốt ra nổi một lời nào, cảm giác như bị bóp nghẹt cổ họng, trong khoảnh khắc không thể thở nổi.

Dù chỉ một giây sau, người đàn ông đã dời tầm mắt đi, nhưng 1551 vẫn cảm thấy tim mình đập dồn dập, một nỗi bất an dâng trào.

Anh chưa bao giờ có cảm giác này.

Cứ như thể... người đàn ông đó không phải đang nhìn ký chủ, mà là xuyên qua ký chủ để đối diện thẳng với anh vậy.

Đây là lần đầu tiên anh có suy nghĩ như vậy.

Nhưng điều đó tuyệt đối không thể nào xảy ra.

1551 siết chặt nắm tay, nhanh chóng phủ nhận trực giác có phần hoang đường của mình.

Dù đã tự trấn an bản thân, nhưng anh vẫn vô thức hạ thấp giọng nói: [Ký chủ, mau tỉnh dậy!]

Thấy trạng thái của Tô Hòa có vẻ không ổn, 1551 lập tức mở chế độ quét để kiểm tra cơ thể cậu ta, không ngờ lại phát hiện trong máu có lượng lớn thuốc mê vượt mức cho phép.

Kết hợp với hoàn cảnh hiện tại, hai người bọn họ bị trói chặt tay chân, nhốt ở khoang sau của một chiếc xe đang rung lắc chạy trên đường, không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là một vụ bắt cóc.

1551 không hiểu tại sao chỉ sau một giấc ngủ, ký chủ của mình lại bị bắt cóc cùng với nam chính. Giống như hôm qua anh cũng không hiểu nổi tại sao ký chủ lại ở bên kẻ thù không đội trời chung của nam chính.

Nhưng hôm qua khi anh thắc mắc, ký chủ chỉ lạnh lùng bảo đừng lo chuyện bao đồng.

Chẳng lẽ... vụ bắt cóc này cũng nằm trong kế hoạch của ký chủ sao?

1551 không nhịn được mà nói ra thắc mắc trong lòng.

Vốn đã quen với việc ở một mình trong không gian hệ thống, thỉnh thoảng anh sẽ có chút trẻ con mà lẩm bẩm độc thoại.

Dù biết ký chủ không thể trả lời, anh vẫn cứ líu ríu tự nói ra suy nghĩ của mình.

Không gian yên tĩnh ở khoang sau của chiếc xe, vì giọng nói mềm mại mang chút dẻo ngọt của anh mà trở nên ồn ào hơn một chút.

Cố Trầm Châu đã thu hồi tầm mắt, bắt đầu quan sát xung quanh để đánh giá tình hình. Nhưng khi nghe thấy giọng nói líu lo kia, bàn tay đang lặng lẽ gỡ dây trói của hắn khựng lại trong giây lát, rồi lại tiếp tục hành động như chưa có gì xảy ra.

Hai năm trước, sau khi lần lượt xử lý hai kẻ xuyên không tiếp cận mình trong vòng một tuần, hắn cứ nghĩ sẽ không gặp lại đám đó nữa.

Không ngờ chúng lại quay trở lại.

Mỗi lần xuất hiện một kẻ xuyên không, tai họa liền kéo đến bên hắn.

Người xuyên không đầu tiên bước vào cuộc đời hắn chính là mẹ kế của hắn.

Khi hắn mười hai tuổi, lần đầu tiên nghe thấy giọng nói quái dị ấy, cũng chính là giọng của hệ thống mà bọn họ nói chuyện trong đầu.

Điều kỳ lạ hơn là những cuộc đối thoại này chỉ có mình hắn nghe thấy.

Những kẻ mang theo mục đích mà tiếp cận hắn, miệng thì luôn nói muốn "cứu rỗi" hắn, nhưng thực tế lại chỉ mang đến toàn đau khổ và tai họa, sự giả dối ấy khiến hắn vô cùng căm ghét.

Hắn từng nghĩ rằng, sau hai năm không nghe thấy âm thanh của hệ thống, nếu có nghe lại, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy khó chịu như trước.

Nhưng lần này, nghe cái thứ nhỏ bé kia lải nhải suốt đoạn đường, cảm giác bạo lực trong lòng hắn lại dịu đi một chút.

Rõ ràng người bị bắt cóc là hắn, vậy mà cái hệ thống nhỏ này nghe còn có vẻ hoảng hơn cả hắn.

Sát khí trong mắt Cố Trầm Châu nhạt đi đôi chút.

Dưới động tác thuần thục của mình, hắn thành công cởi trói, bắt đầu tìm cách thoát thân.

1551 trơ mắt nhìn nam chính ung dung xử lý tình huống, không nhịn được mà cảm thán: "Không hổ danh là nam chính của thế giới cấp S."

Trên mặt Cố Trầm Châu không có bất kỳ phản ứng nào.