Làm Đoá Hắc Liên Hoa Tâm Cơ Trong Trò Chơi Sinh Tồn

Chương 5

Trong lúc hai người đang nói chuyện, xe khách đã hoàn toàn dừng lại.

Dưới sự hướng dẫn của hướng dẫn viên, mọi người lần lượt xuống xe, đến một khoảng đất rộng rãi.

Dưới chân là những cánh hoa đào màu hồng phấn, trong không khí cũng tràn ngập hương thơm của hoa đào.

Sau khi xuống xe, Bạch Ấu Ấu cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, bắt đầu hít thở từng ngụm không khí trong lành.

Sau khi bình tĩnh lại, cô vừa trò chuyện với Triệu Dương, vừa kín đáo quan sát mấy người mà cô đã để ý từ trước.

Chỉ thấy họ đều không hẹn mà cùng rớt lại phía sau, âm thầm tụ tập với nhau, dường như đã đạt được một thỏa thuận nào đó.

Bạch Ấu Ấu gần như có thể khẳng định rằng mấy người đó cũng là “người chơi” giống cô.

Xác nhận được điều này, cô không nhìn họ nữa mà tập trung nói chuyện với Triệu Dương.

Cô muốn biết liệu Triệu Dương có phải là “người chơi” hay không.

Nói có, nhưng anh lại không giống.

Nói không, nhưng so với những người khác, đối phương lại quá mức bình tĩnh.

“Triệu Dương, lần này anh cũng đến trấn Đào Hoa một mình à?”

“Ừm, thất tình nên đi du lịch giải khuây.”

Bạch Ấu Ấu kinh ngạc: “Thất tình? Anh đẹp trai như vậy mà cũng thất tình sao?”

Triệu Dương bật cười: “Đẹp trai thì không được thất tình à? Ai nói với cô vậy?!”

Bạch Ấu Ấu đỏ mặt: “Anh trai em không đẹp trai bằng anh.”

“Hả?”

“Nhưng mỗi lần anh ấy chọc giận em, chỉ cần nhìn thấy gương mặt đó, em liền tha thứ cho anh ấy.”

Triệu Dương: “…”

Trấn Đào Hoa là một thị trấn rất đẹp.

Những ngôi nhà gỗ tinh xảo, không hề có chút hơi thở của cuộc sống hiện đại, mặt đất cũng được lát bằng những tấm ván gỗ, trên những tấm ván gỗ mới tinh như ban đầu rơi rải rác những cánh hoa đào đẹp mắt.

Hai bên đường cũng trồng đầy hoa đào, trông giống như khung cảnh trong truyện tranh.

Hướng dẫn viên dẫn mọi người đến một nơi có tên là “Nhà trọ Hạnh Hoa”, vì trước đó đã đặt phòng nên mọi người không cần phải xuất trình chứng minh nhân dân để đăng ký.

Đoàn du lịch rất tiết kiệm, đặt phòng đôi, hai người một phòng, đều là người trưởng thành nên việc phân chia phòng cũng không phải là điều gì quá khó khăn, chẳng mấy chốc, hơn mười phòng đã được phân xong, nam ở tầng ba, nữ ở tầng hai.

Phòng của Bạch Ấu Ấu là 206, người ở cùng cô là một phụ nữ tên Trương Tĩnh, cũng là người mà Bạch Ấu Ấu nhận định là một người chơi khác.

Cô ta không được hai nữ người chơi còn lại chọn ở chung, dường như rất tức giận, Bạch Ấu Ấu trở thành đối tượng trút giận của cô ta, ánh mắt cô ta nhìn Bạch Ấu Ấu vô cùng khó chịu.

Sau khi phân phòng xong, mọi người được tự do hoạt động, thời gian gặp Đào Hoa Tiên Nhân lần đầu tiên là bảy ngày sau, đến lúc đó hướng dẫn viên sẽ thông báo sau.

Trương Tĩnh cùng Bạch Ấu Ấu đi về phòng 206, suốt quãng đường cô ta không nói với Bạch Ấu Ấu một câu nào, ngược lại luôn dùng một ánh mắt cực kỳ châm chọc để nhìn cô, như thể Bạch Ấu Ấu đang nắm giữ nhược điểm của cô ta vậy.

Bạch Ấu Ấu lười quan tâm, sau khi vào phòng liền tự mình sắp xếp lại ba lô.

Bây giờ thời tiết không lạnh, trong ba lô là vài bộ quần áo mỏng và một bộ nội y liền, ngoài ra còn có chứng minh nhân dân, bàn chải đánh răng, tiền lẻ và vài gói đồ ăn vặt.